Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bảo ngươi đào thì ngươi đào, nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Cho dù ở trước mặt người khác ra vẻ thần thánh như thế nào thì ở trước mặt ta cũng phải thành thật một chút”.

“Ồ…”

Trần Nhất Mặc không dám không nghe theo.

Mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày hắn ta đều ở bên trong sơn dược, vác một cái xẻng đào hố.

Người nhà họ Cố nhìn thấy, có mấy lần muốn giúp đỡ nhưng đều bị Trần Nhất Mặc từ chối.

Sư tôn có lệnh, bảo hắn ta đào vậy thì hắn ta phải đào, không thể để cho người khác làm thay.

Một màn này được người nhà họ Cố nhìn thấy, trong lòng bọn họ lại càng thêm tán thưởng Trần Nhất Mặc.

Việc gì Trần đại sư cũng tự mình làm, khó trách lại có thể khiến cho đại sư Dịch Nhân Dữ và đại sư Dương Thư cảm thấy không bằng…

Võ giả tu hành, sao lại không phải là như thế?

Mỗi ngày, Trần Nhất Mặc đi sớm về khuya, đào hố đào khe, còn Tần Ninh thì ngồi trên một cái xích đu dưới ánh nắng mặt trời, an tâm phơi nắng.

Ngẫu nhiên, Tần Ninh cũng sẽ tuỳ tiện đi dạo bên trong dược sơn một chút, quan sát những dược liệu kia.

Thiên La Vực có diện tích rộng lớn, nhà họ Thiên và nhà họ La là hai thế lực bá chủ, có thể nói là cắm rễ vào sâu trong mỗi một vùng địa vực.

Nhà họ La!

Một trong hai bá chủ lớn, mấy vạn năm qua đã không ngừng sinh trưởng, gốc rễ sâu không lường được.

Thành La Sâm!

Đây chính là địa bàn trung tâm của nhà họ La, năm đó, nhà họ La cũng vùng lên từ thành La Sâm, trở thành một bá chủ.

Lúc này, bên trong thành La Sâm, phủ đệ nhà họ La.

Một phòng nghị sự được xây dựng xa hoa, tráng lệ, vô cùng khí phách.

Trong đại sảnh, La Phàm khom người mà đứng, nói: “Phụ thân, tình huống đại khái là như thế”.

“Trần Nhất Mặc…”

Đứng ở trước mặt La Phàm là một người đàn ông trung niên hai bên tóc mai trắng xoá, thế nhưng khí chất có chút trang nghiêm.

La Vĩnh Binh!

Tộc trưởng đời này của nhà họ La, người đứng đầu tối cao chân chính, cường giả siêu cấp cảnh giới Chí Cao Đế Tôn tầng mười.

“Theo lời con nói, đan thuật của người này có lẽ là tương đương với lão tổ Vân Không, kẻ này còn trẻ tuổi, lại có thiên phú như thế, tất nhiên là thân phận không đơn giản, Phàm Nhi, sao con có thể làm việc nông nổi như thế?”, La Vĩnh Binh thản nhiên nói, giọng điệu mang theo một tia răn dạy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK