Giờ phút này, Liễu Văn Truyền cũng không đoán ra được, rốt cuộc là Tần Ninh cường đại đến mức độ nào rồi.
Một chiêu giết chết hai vị Tiểu Đế Tôn tầng ba.
Một chiêu khiến cho cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng bảy bị thương nặng.
Một Tần Ninh như vậy, căn bản là hắn ta nhìn không thấu.
Thế nhưng, Liễu Văn Truyền biết, lúc trước, Tần Ninh muốn giết chết hắn ta, đó là chuyện hoàn toàn khả thi, mà bây giờ…lại càng không phải là vấn đề.
Ầm…
Lúc này, bàn tay Lý Tấn Hoa nắm chặt, giữa màn cát điên cuồng bị gió cuốn bay trên không trung, ẩn ẩn lóe lên ánh sáng lạnh của những lưỡi dao sắc bén.
Cát vàng hoá thành từng mũi tên, mỗi một mũi giống như một món bảo khí Chí Tôn.
“Vạn Sa Vũ Tiễn!”
Lý Tấn Hoa vừa ra tay đã lập tức bộc phát ra lực uy hiếp khủng khiếp.
Hắn ta sẽ không coi thường Tần Ninh.
Thực lực của Chân Phù, hắn ta hiểu rất rõ, cho dù là hắn ta, muốn đánh bại Chân Phù cũng sẽ không thoải mái như thế.
Mà Tần Ninh lại có thể làm được đến mức này, điều đó đủ để nhìn ra, thực lực của Tần Ninh cũng không kém.
Hắn ta sẽ không vì Tần Ninh là cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng một mà khinh thường Tần Ninh.
Những mũi tên cát phá không lao đến, khí thế khủng bố bộc phát.
Sắc mặt của đám người Liễu Văn Truyền biến đổi, bước chân không tự chủ được mà lùi về sau.
Lúc này, Tần Ninh cũng mất đi sự kiên nhẫn.
Lý Nhàn Ngư sống chết không rõ, hắn không có dư thời gian để lãng phí ở chỗ này.
“Pháp thân Thánh Phong, ôn hoà như nước, sắc bén như kiếm, mãnh liệt như sấm”.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Tấn Hoa, chậm rãi nói: “Để xem ngươi có thể ngăn cản được một kiếm của ta hay không”.
Trong phút chốc, bàn tay Tần Ninh nắm chặt, trong tay đột nhiên xuất hiện một viên cầu nhỏ.
Nhân Linh Phương!
Là viên cầu nhỏ được Tần Ninh phá giải Nhân Linh Phương rồi lấy ra.
Tần Ninh dùng tay bóp nát, viên cầu nhỏ lập tức vỡ vụn.
Trong chớp mắt, tại nơi cát vàng vô tận, ánh sáng màu vàng toả ra đầy trời, giống như muốn là chọc mù mắt người khác.