Vừa nói xong, hắn cũng lấy thánh thạch vừa thu hồi ra.
Lúc này hai ngọn núi nhỏ cao trăm trượng nhìn cực kì mê người.
Một trăm hai mươi vạn thánh thạch! Vụ đánh cược với giá trên trời! Từ khi năm thành trì bắt đầu tỷ thí, qua nhiều năm như vậy còn chưa có một trận nào dùng sáu mươi vạn thánh thạch làm tiền đặt cược đâu.
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều nghiêm nghị.
Trong tay Huyết Phong Tồn xuất hiện một thanh huyết đao.
Chắc chắn hắn ta sẽ thắng trận chiến này.
Tần Ninh nhìn về phía Huyết Phong Tồn bằng ánh mắt lạnh nhạt.
“Tới bây giờ, cuối cùng đã mắc câu rồi”.
Tần Ninh mỉm cười: “Mà ta cũng không cần ẩn giấu thực lực nữa”.
Lúc này xương khớp cả người vang lên răng rắc, từng luồng sức mạnh hội tụ trong cơ thể Tần Ninh.
Vẫn là Hư Thánh tầng bốn.
Thế nhưng khi đối mặt với Hư Thánh tầng chín, cho dù không lấy hai hồn rồng phượng để tăng cường độ hồn hải của mình, hắn cũng không sợ.
Dù sao vừa rồi chỉ là làm nóng người thôi.
Bây giờ mới là lúc con cá mắc câu.
Một trận chiến này, cho dù hắn dùng cách nào để giết Huyết Phong Tồn, Huyết Linh cung đều phải đâm lao theo lao.
Sau đó, có thể tỉ thí hay không tỉ tí cũng không đáng kể.
Giết người giết tâm.
Huyết Phương Đông nên trải nghiệm nỗi đau mất con để tỉnh táo lại một chút.
Mấy tháng nay Dương Thanh Vân phải chịu tra tấn, bây giờ bắt đầu lấy lại lợi tức.
Tần Ninh sải bước ra, trong nháy mắt này, thế mà Huyết Phong Tồn lại cảm giác được một khí tức nguy hiểm.
Chỉ là rất nhanh, Huyết Phong Tồn đã tỉnh táo lại, không ngừng khuyên bảo chính mình.
Tần Ninh không giống như hắn ta, sở dĩ sẽ như thế, chẳng qua là vì vừa rồi Tần Ninh liên tiếp giết chết Huyết Càn và Huyết Anh Thải, trong lúc vô tình đã khiến hắn ta cảm thấy Tần Ninh rất lợi hại thôi.
Thế nhưng trên thực tế Tần Ninh lại không bằng hắn ta! Giờ phút này Huyết Phong Tồn không ngừng tự an ủi mình.
Tần Ninh đứng ngoài trăm thước nhìn về phía Huyết Phong Tồn, lại cười nói: “Ngươi còn có lời trăn trối gì không?”
“Hả?”
“Có lời trăn trối thì mau chóng nói, nếu không có lẽ cả đời này ngươi sẽ không còn cơ hội nói nữa!”
Nghe thấy lời này, Huyết Phong Tồn vô cùng giận dữ.
“Khốn kiếp”.
Huyết Phong Tồn quát lên một câu, cầm đao lao ra.
Huyết đao như gió lốc, màu máu như mây mù, lúc này Huyết Phong Tồn đã thể hiện ra thực lực của cảnh giới Hư Thánh tầng chín rất lớn, thậm chí toàn bộ sơn cốc đã giống như chiến trường vạn người, gió tanh mưa máu.
Thấy cảnh này, Tần Ninh lại nhếch miệng.
“Hư Thánh tầng chín, không đáng chú ý!”
“Vì để đề phòng cha ngươi hô nhận thua, nói ta phá hư quy củ, cho nên ta quyết định... đấm một nhát chết tươi ngươi!”
Vừa nói xong.
Tần Ninh ra quyền.
Bát Long Thánh Quyền! Chỉ là giờ phút này lại không phải là tám chiêu thức Cùng Long Quyền, Ác Long Quyền, U Long quyền, Ma Long Quyền, Quang Long Quyền, Dương Long Quyền, Kim Long Quyền, Thánh Long Quyền nữa.
Mà trong nháy mắt này.
Tần Ninh cùng sử dụng tám chiêu thức một lúc.
Dần dần, mỗi một chiêu thức đều có một con rồng xoay quanh.
Tám chiêu thức hội tụ trong chớp mắt, ngưng tụ ra tám long ảnh thánh lực hư ảo.
“Bát Long hợp nhất!”
Hắn hét lên một câu.
Gào! Trong chốc lát, long khí bộc phát giữa trời đất.
Lúc này áp lực kinh khủng kia đột nhiên phóng ra, trực tiếp cắn xé, lao thẳng về hướng Huyết Phong Tồn.
Giờ phút này, đao thế của Huyết Phong Tồn chưa ngưng tụ, dũng khí trong lòng đã bị khí tức của rồng lớn kia làm giảm mất ba năm phần.