Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cho dù là ở trong rừng Thận Mộng, ngươi bị bọn họ giết, sen Cửu Chuyển Thiên Tiên ngươi cũng không mang đi được đâu”.

“Vi Vũ, qua đây!”

Lúc này Kiếm Phong Tuyết sắc mặt lạnh dần đi.

Thanh niên đột nhiên xuất hiện này gần như có dự tính khác.

Viêm Khô nhìn màn này cũng không hề tức giận, bàn tay vung lên cười nói: “Vị Tần tông chủ này nếu như linh khi lục phẩm không đủ, vậy thanh linh kiếm bát phẩm chắc là đủ rồi?”

Trong mắt Viêm Khô, Tần Ninh chẳng qua chỉ là muốn tranh công xin thưởng mà thôi.

Nếu không phải sen Cửu Chuyển Thiên Tiên kia nằm trong tay Tần Ninh, lão ta lo lắng Tần Ninh tức nước vỡ bờ làm tổn hại nó rồi lại sôi hỏng bỏng không, lão ta sớm đã động thủ rồi.

“Là ngươi ngốc hay là ta ngốc?”

Tần Ninh nhìn Viêm Khô, cười nói: “Một bông sen Cửu Chuyển Thiên Tiên, giá trị ngang bằng một linh kiếm cửu phẩm tuyệt đỉnh, ông lấy một linh kiếm bát a phẩm mà đổi lấy sen Cửu Chuyển Thiên Tiên của ta?”

“Của ngươi, lúc nào đã thành của ngươi rồi?”

Đỗ Triết của Đại Nhật Thần Giáo lúc này cũng phẫn nộ nói.

“Thứ nhất, sen Cửu Chuyển Thiên Tiên ta sớm đã biết nó ở đất này, tiểu thư Lâm Vi Vũ của Các Kiếm có thể chứng minh cho ta!”

“Thứ hai, sen Cửu Chuyển Thiên Tiên này chính là vật vô chủ, đúng chứ?”

“Hơn nữa, các ông không lấy được, ta có thể lấy được. Thứ đồ này không phải của ta lẽ nào là của các ông?”

Tần Ninh nhìn đám người, hắn cười mỉm nói: “Các ông cũng thật có ý tứ”.

Lời nói vừa dứt, Tần Ninh cất bước rời đi.

Cảnh này hoàn toàn khiến đám người ngây ngốc.

“Đứng lại!”

Đột nhiên hai người Lệ Sinh Phong va Khánh Trạch Thiên đã chặn đường Tần Ninh.

“Tiểu tử, ta thấy ngươi đang tìm cái chết đấy!”

“Sao hả? Không biết lẽ phải à!”, Tần Ninh nhìn đám người chặn mình lại, hắn cười nói: “Ta một là không có cướp, hai không trộm. Ta quang minh chính đại dựa vào năng lực của bản thân có được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên, các ông muốn cướp sao?”

“Cướp thì làm sao?”

Lệ Sinh Phong quát lên: “Tiểu tử, vật hiếm có này không phải người nào cũng có thể lấy được, nếu thức thời một chút thì đặt sen Cửu Chuyển Thiên Tiên xuống. Bằng không ta chờ xé toác ngươi ra, hủy diệt phái Thanh Vân chó má đó của ngươi!”

“Nói khoác mà không biết ngượng!”

Lúc này ống tay Tần Ninh xắn lên, hắn móc ngón tay nhìn về hướng Lệ Sinh Phong, khiêu khích nói: “Nào nào nào, lão già kia, bản công tử xem ngươi cướp thế nào!”

Nhìn thấy tư thế và dáng vẻ ngông cuồng của Tần Ninh, Lệ Sinh Phong hoàn toàn tức điên lên.

Chỉ là một tiểu tử cảnh giới Thiên Võ mà dám khiêu khích uy nghiêm của ông ta.


Thằng nhóc này đơn giản là tìm đến cái chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK