Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Hải bên này cũng càng thêm nguy hiểm.

“Thằng nhãi con, mau nhận lấy cái chết”.

Tả Cương Thanh nảy sinh lòng ác độc, sát chiêu tung ra liên tục.

Nhưng khi đánh nhau kéo dài, sắc mặt của Tả Cương Thanh cũng hiện ra vẻ không chịu đựng nổi.

Cái quỷ gì vậy?

Tần Hải chỉ là Niết Bàn thất trọng.

Ông ta liên tục tấn công, có thể nói là đánh cho gãy mấy đầu khớp xương của Tần Hải.

Nhưng Tần Hải vẫn còn chống cự được.

Phanh...

Một chưởng rơi xuống, Tần Hải lúc này phun ra một ngụm máu tươi, nội tạng hỗn loạn không ít.

Giờ khắc này, mọi người đều ngạc nhiên.

“Tần Hải!”

“Tần Hải!”

Vương Khiếu Không cùng Khương Như Yên đều tái mặt.

Nhưng lúc này lại không thể cứu viện.

Tả Cương Thanh hạ sát cơ, một mực phải giết chết Tần Hải.

Bọn họ không ngăn cản nổi.

“Cẩn thận!”

Lúc này Tần Hải ngã xuống.

Đập xuống đất cái phịch.

Một thân ảnh vào thời khắc này lao ra, ôm lấy Tần Hải.

“Cảm ơn!”

Nhìn Lục Sơn Triết bên người, Tần Hải cảm kích nói.

Tuy nói Lục Sơn Triết thường ngày đối phó hắn ta, nhưng khi gặp nguy thì Lục Sơn Triết lại có thể không màng nguy hiểm tánh mạng mà cứu viện hắn ta.

Tần Hải trong lòng vô cùng cảm kích.

“Không cần khách khí!”

Lục Sơn Triết lúc này đột nhiên cười rộ lên.

“Tần Hải, Khương Như Yên không phải người phụ nữ mà ngươi có thể chạm vào!”

“Sao?”, Tần Hải nhíu mày.

Lục Sơn Triết cười nói: “Khương Như Yên là người mà đại ca ta thích, sự mạnh mẽ của Lục gia ở thư viện Thái Hư là thế nào, ngươi chẳng lẽ không biết sao?”

“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga? Ngươi cũng quá không biết tự lượng sức mình!”

Một tiếng phập đột nhiên vang lên.

Một thanh dao găm đâm thẳng vào lồng ngực của Tần Hải.

Ánh mắt Tần Hải tan rã.

“Lục Sơn Triết, ngươi làm cái gì vậy?”

Khương Như Yên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK