Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này, nhìn lên trên đài.

Huyết Phương Đông cũng cảm giác được không bình thường.

“Tần Ninh này… Hư Thánh tầng bốn, hồn lực không yếu, thánh lực kéo dài, nhìn như vô cùng chật vật, nhưng chiêu nào cũng đang bảo vệ hạch tâm của mình”.

Sắc mặt Huyết Phương Đông biến hóa.

Hình như bị lừa rồi! Bị Tần Ninh lừa rồi.

Có lẽ tên này vốn không hề yếu kém.

Không quan tâm đến vì sao Hư Thánh tầng bốn có thể kiên trì đến một bước này, nhưng nhìn tình huống hiện tại, hình như sẽ còn rất không ổn… Sắc mặt Huyết Phương Đông không tốt lắm.

Trong sơn cốc, Huyết Anh Thải lại rơi vào tình trạng của Huyết Càn trước đó.

Rõ ràng lần nào cũng có thể giết Tần Ninh, thế nhưng lần nào Tần Ninh cũng giống như một con gián không thể giết được.

Tên này làm được bằng cách nào?

Giờ phút này Huyết Anh Thải cảm giác mình sắp điên rồi.

Nếu không giết được Tần Ninh, có phải hắn ta cũng sẽ chết giống như Huyết Càn không?

“Huyết Kiếm Quyết, Khí Huyết Kiếm, Trảm Thiên Kiếm!”

Lúc này Huyết Anh Thải bộc phát trong những tiếng ầm vang.

Lực sát thương lại tăng lên rất nhiều.

Thế nhưng lần này, Tần Ninh vẫn có thể tránh khỏi nguy hiểm.

Huyết Anh Thải thật sự choáng váng.

Tránh được! Tại sao lại làm được?

Rõ ràng là không có khả năng tránh thoát mới đúng.

“Ngươi cũng ngu xuẩn giống như Huyết Càn vậy”.

“Nếu đã vậy thì sẽ giết thêm một người nữa!”

Tần Ninh cười nói: “Hư Thánh tầng bảy cũng chỉ như thế thôi, ta còn tưởng rằng mạnh cỡ nào chứ, xem ra ta còn có thể tiếp tục chống đỡ”.

“Muốn chết!”

Huyết Anh Thải hét lên một câu.

Lúc này những tiếng ầm ầm vang lên.

Ầm… Âm thanh nặng nề vang lên.

Trên mặt đất phát ra những tiếng làm cho người ta cảm thấy chói tai.

Chỉ là đòn tấn công đang lao thẳng về hướng Tần Ninh lại bị Tần Ninh né tránh một lần nữa.

Không chỉ như vậy.

Giờ phút này Huyết Anh Thải còn nhìn thấy Tần Ninh đang nắm đấm lao lên.

“Nhận…”, nhìn thấy cảnh trên đài, Huyết Phương Đông rít lên một tiếng.

Thế nhưng chữ thua còn chưa nói ra.

Một tiếng nổ vang lên.

Huyết Anh Thải đã chết rồi.

Giờ phút này yên lặng như tờ.

Cuộc tỷ thí không hề khác biệt.

Kiểu chết giống như Huyết Càn.

Tần Ninh là như thế nào làm được?

Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.

Tần Ninh thu tay lại, đi đến bên cạnh hai mươi vạn thánh thạch, thoải mái nhận lấy.

“Huyết cung chủ, vừa rồi thật sự là không dừng tay được, lần sau làm phiền nói sớm một chút!”

Tần Ninh cười ha hả nói, dáng vẻ vơ vét của cải.

Đám người Huyết Linh cung vô cùng tức giận.

“Cha, để con lên cho!”

Lúc này Huyết Phong Tồn đứng dậy, lạnh lùng nói.

“Nếu tầng bảy đã không giết được hắn, con trai là tầng mười sẽ đến giết hắn!”

Giờ phút này, Huyết Phương Đông do dự.

Tần Ninh vô cùng khó hiểu, ông ta cũng không nhìn thấu.

Thế nhưng rõ ràng kẻ này chỉ là cảnh giới Hư Thánh tầng bốn.

Sao lại quái lạ như thế?


“Không thể cưỡng cầu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK