Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào giờ phút này, Quân Phụng Thiên cũng không biết là thiệt hay giả nữa.

Quân Phụng Thiên nhìn Tần Ninh một lát rồi nói: “Nếu như vẫn không có gì thay đổi, vậy thì chúng ta hãy đi theo hướng mũi kiếm chỉ!”

“Ừ”.

Kết quả là hai người bọn họ lại lên đường.

Trong thời gian đó, thế giới bên ngoài đã trải qua được một khoảng thời gian rất dài.

Nhưng mà đối với Tần Ninh và Quân Phụng Thiên mà nói, mọi thứ vẫn như cũ, chưa hề thay đổi.

Mặc kệ thế giới ngoài kia trôi qua bao nhiêu năm, hai người bọn họ ở trong này không cảm nhận được thời gian đang trôi qua.

Cứ như vậy quay trở về vị trí ban đầu, nhưng cũng không giống với chỗ cũ cho lắm.

Dù sao thì bọn họ cứ đi tiếp, đi tiếp mãi như thế.

Từng ngày trôi qua, từng năm trôi qua.

Bỗng nhiên.

Không biết rốt cuộc là tới được một ngày.

Tần Ninh nhìn thấy phía trước dường như có một chút ánh sáng le lói.

Là ảo giác sao?

Lúc này, Quân Phụng Thiên cũng nói: “Ca, có phải là có ánh sáng không vậy?”

Không phải ảo giác! Bỗng nhiên, tinh thần Tần Ninh tỉnh táo lại, hắn nói: “Cơ hội rời khỏi đây đã tới!”

Tinh thần Quân Phụng Thiên cũng phấn chấn lên.

Lúc ban đầu, vầng hào quang rất nhỏ, nhưng mà ngay sau đó, nó dần rộng hơn, khi hai người tới gần hào quang thì bọn họ phát hiện ra thanh kiếm ngọc kia đã biến thành một thanh kiếm khổng lồ, đánh thẳng vào vầng hào quang kia! Mẹ ơi! Hai người Tần Ninh và Quân Phụng Thiên giận dữ hét lên.

Lúc trước bọn họ đã đi nhầm hướng! Không phải là đi về hướng ngược lại với mũi kiếm, mà là đi theo hướng mũi kiếm chỉ! Thanh kiếm ngọc kia phóng đại vô số lần, chém một nhát kiếm thiến thời không vỡ ra.

Tần Ninh và Quân Phụng Thiên bước vào.

Lực lượng khủng bố lan tràn, như muốn nghiền nát cả hai.

Ngay sau đó, đất trời rung chuyển, bên trong vòng xoáy thời không, hai người không thể khống chế nổi mà chạy như bay về vùng đất không rõ tên họ kia.

“Cái thứ chó má kia, đừng để ta biết ngươi là ai!”

Tần Ninh rống giận! Từ khi ra đời đến nay, đây là lần đầu tiên hắn bị tra tấn thảm thiết như vậy.

Quỷ mới biết bọn họ đã lạc trong ở bên trong thời không Hiệp Phùng bao nhiêu năm?

Cùng lúc đó, ở tiên giới, tại một vùng đất không tên, người đàn ông trung niên mặc áo đen thay đổi sắc mặt, ông ta lộ vẻ mừng rỡ khôn xiết.

“Đi ra, đi ra rồi!”

“Tử Lang, Yêu Yêu, ha ha ha... đi ra rồi!”

Rất nhanh, quanh thân người đàn ông kia xuất hiện rất nhiều bóng dáng.

Hai người Thôn Tử Lang và Thôn Yêu Yêu xuất hiện bên cạnh người đàn ông kia.

“Nhị thúc, người bị làm sao vậy?”

Vẻ mặt hai người hoảng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK