Tầng thứ tư là một con chim ưng trong tư thế mở rộng đôi cánh bay, đôi cánh của chim ứng có màu đen đến phát sáng, còn đôi mắt chim ưng khiến người ta nhìn vào liền cảm thấy dường như sắp bị đâm mù mắt.
Khác với ba con thú cổ phía trước, con chim ưng này từ ánh mắt đến tư thái, tất cả đều lộ ra khí chất bề ngoài tàn ác.
Mà cổ thú ở tầng thứ năm lại là một con mãng.
Cơ thể cự mãng uốn lượn, lưỡi thè ra, trong mắt hiện ra tia sáng màu xanh lục đậm, khiến người ta khiếp sợ.
Lớp vảy trên bề mặt cơ thể cự mãng lóe lên những sóng ánh sáng đáng sợ khiến người ta không khỏi kinh hãi.
Ở tầng thứ sáu, là một con mãnh hổ, cơ thể kéo căng, như muốn lao ra bắt giết con mồi bất cứ lúc nào.
Ở tầng thứ bảy là một con gấu, nó đứng ngạo nghễ, chiếc bờm như bay múa trong gió, oai phong lẫm liệt.
Ở tầng thứ tám, là một con cá sấu nằm rạp trên mặt đất, toàn thân tập trung sức mạnh, như chuẩn bị lao vào dòng nước tàn sát bừa bãi bất cứ lúc nào.
Ở tầng thứ chín, là một con sư tử, hai chân vững chắc, lông màu nâu, con ngươi màu đen, khí tức khiến người ta sợ hãi.
Chín cổ thú này cơ thể đều cao lớn dũng mãnh, hơn nữa, trông chúng cũng không giống những thánh thú mà bọn họ từng thấy.
Đây là những thứ chưa từng nghe hay nhìn thấy.
Lúc này, mọi người đều cẩn thận quan sát thân hình của chín bức tượng đá, chú ý đến điểm quái dị của cự thú.
Ầm ầm ầm...
Đúng vào lúc này, những âm thanh ầm ầm vang lên, cùng với những âm thanh vang lên đó, cửa lớn tầng thứ nhất của tòa tháp khổng lồ mở ra.
Lúc này, có một bóng dáng đứng ở cửa lớn.
“Tần Ninh!”
“Sư tôn!”
“Tổ sư gia!”
Giờ khắc này, mọi người đều nhìn về phía bóng dáng đó, chính là Tần Ninh.
Tần Ninh nhìn mọi người, vẫy vẫy tay nói: “Vào đi”.
Lúc này từng bóng người bước thẳng lên bục đá xung quanh tòa tháp khổng lồ đi tới cửa lớn.
Cửa lớn này giống như cổng thành, đồ sộ uy nghi.
“Sư tôn, đây là liêu tháp Thanh Hỏa sao? Chín bức tượng đá kia là gì? Con chưa từng thấy qua!”
Thạch Cảm Đương không thể chờ đợi được vội hỏi.
Tần Ninh nhìn xung quanh, nói: “Liêu tháp Thanh Hỏa này cũng coi là một thánh khí đỉnh cấp, năm đó là do Vị Ương Thánh Đế xây dựng lên, về sau, ta gặp được tòa tháp này, đã rèn luyện ở đây, chín bức tượng đá đó là ta để lại, để mở tòa tháp này”.
Những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngây ra.
“Tòa tháp này có tác dụng gì?”
Giản Bác lúc này cũng hiếu kỳ hỏi.
“Rèn luyện!”
Tần Ninh nói thẳng: “Có thể rèn luyện thực lực của các ngươi, rèn luyện tâm niệm, ý chí của các ngươi!”
Tần Ninh dẫn mười mấy người tiến vào trong liêu tháp Thanh Hỏa.
Trong tầng thứ nhất này, bên trong cửa lớn, hai bên là hai thạch tượng ngồi xếp bằng yên tĩnh.
Trong đại sảnh, cũng có một thạch tượng nhỏ hơn một chút, uy vũ bất phàm.
Toàn bộ tầng thứ nhất lúc này trông giống như một quảng trường khổng lồ, cao gần trăm mét, rộng thênh thang.
Chỉ riêng tầng thứ nhất này đã có thể chứa hàng chục ngàn người mà không hề chật chội.
Tần Ninh nói thẳng: “Voi ở tầng thứ nhất, đến sư tủw ở tầng thứ chín, mỗi một tầng đều tương ứng với kỹ thuật bản năng của những loại thánh thú này!”