Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người này đem nàng ta ra so sánh với một con lợn đang đợi bị làm thịt! Tần Ninh cũng không hề quan tâm đến nàng ta.

Sự thật chính là như thế.

Tuy rằng Nguyên Thanh Hạm rất xinh đẹp nhưng mà nàng ta có thể sánh bằng Diệp Viên Viên được sao?

Có thể so với Cốc Tân Nguyệt được sao?

Hơn nữa Tần Ninh hắn ở bên cạnh Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt không phải chỉ vì sắc đẹp của hai người bọn họ.

Thế gian có hàng ngàn hàng vạn người phụ nữ xinh đẹp, nếu muốn tìm một người phụ nữ xinh đẹp thôi thì không biết đếm bao nhiêu cho hết!

“Ta bắt đầu nhé!”

Vừa nói xong, những ngón tay của Tần Ninh cầm kim châm cứu, nhẹ nhàng đâm vào.

Ngay sau đó, trên mặt của Nguyên Thanh Hạm hiện lên vẻ đỏ ửng.

Trong phòng, nhịp thở Nguyên Thanh Hạm bắt đầu trở nên nhanh hơn.

Tuy là nàng ta đã nhắm chặt mắt lại, cố gắng làm cho bản thân không được suy nghĩ miên man nhưng mà dưới tình huống này, nàng ta thật sự khó có thể làm cho mình trở nên bình tĩnh hơn được.

Một cây kim bạc xâm nhập vào cơ thể.

Nguyên Thanh Hạm cảm nhận được một loại cảm giác thoải mái đang lan rộng toàn thân.

Càng về sau, cảm giác đau đớn bắt đầu xuất hiện, phía trên của kim châm cứu bằng bạc xuất hiện một vệt đen.

Giờ phút này, Nguyên Thanh Hạm cố gắng chịu đựng đau đớn trong cơ thể mình.

Tần Ninh nói một cách chậm rãi: “Nếu cảm thấy đau thì có thể la lên, lấy độc của Mẫu Thực Huyết Hạt từ trong tủy xương ra là một chuyện vô cùng đau đớn”.

“Ta có thể chịu đựng được!”

Nguyên Thanh Hạm đáp lại như vậy.

Tần Ninh lại nói thêm: “Ta là người hành y chữa bệnh, không hơn không kém”.

Nguyên Thanh Hạm không nói gì nữa.

Thời gian từ từ trôi qua, Tần Ninh bắt đầu thay kim châm.

Sau khi thay đổi kim châm, Nguyên Thanh Hạm cũng không còn cảm thấy xấu hổ như lúc ban đầu nữa.

“Thánh quyết mà ngươi đang tu luyện… thật sự không phù hợp với ngươi…”, lúc này, Tần Ninh bỗng nhiên nói ra một câu như vậy.

Nghe thấy hắn nói vậy, Nguyên Thanh Hạm đột ngột mở bừng mắt, nhìn về phía Tần Ninh.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong không khí bỗng trở nên ngượng ngùng hơn.

Tiện thể đó, Tần Ninh nói thêm: “Hẳn là ngươi đã bị kẹt lại ở cảnh giới Hư Thánh tầng mười khá lâu, thánh quyết của ngươi tạo ra một sự ảnh hưởng không hề nhỏ đối với ngươi, ngươi có thể suy xét đến chuyện đổi sang một con đường khác thử xem sao”.


“Sao ngươi lại biết được chuyện đó?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK