Vì phải có khả năng vận dụng sức mạnh trong đất trời cũng như cần thời gian để ấp ủ mọi thứ.
Hôm nay, đã đến lúc rồi.
Tần Ninh đứng yên giữa trời.
"Giết hắn!"
Dạ Địch Đại Tôn trầm giọng quát.
Ấn tượng mà Tần Ninh, hay Cuồng Võ Thiên Đế ngày xưa để lại trong lòng hắn ta thật sự quá nguy hiểm.
Cứ như thế một chuyện kinh khủng nào đó sắp sửa xảy ra vậy.
Hắn ta vừa nói, ba bóng người bước ra từ trong hư không.
Mị Yên Nhi, Xảo Vân Vân và Lý Đạo Vân đột ngột xuất hiện.
Ba Thánh Hoàng thực lực mạnh mẽ xông lên tấn công Tần Ninh mà không chút do dự.
Thấy ba người lao đến, hắn bỗng cười nhẹ.
"Muộn rồi!"
Tần Ninh siết tay lại.
Chín con Viêm Long trong Cửu Long Phục Thiên Trận lại tề tụ quanh người hắn.
Ba người kia muốn giết Tần Ninh nhưng bị chín con Viêm Long cản trở, không thể tiếp cận được hắn.
"Vạn Vực Tinh Không Lục Thánh Chi Trận!"
"Mở!"
Tần Ninh gầm lớn.
Thế rồi, mặt đất bỗng biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Mặt đất trên Võ Sơn tựa như một Bát Quái Đồ toàn những ký tự phức tạp khó hiểu, hàng vạn, chục vạn cột sáng dựng lên.
Khoảnh khắc ấy.
Tất cả mọi người trong Võ Môn đều há hốc mồm.
Tần Ninh cuộn tay lại.
Tiếng đinh đinh đinh vang len.
Chỉ thấy từng bóng người bị dấu ấn bao trùm.
"Diệt".
Chỉ một câu nhưng khiến những người bị vây trong dấu ấn lập tức nổ tung.
Hàng vạn người đã nổ tung xác.
Và họ đều nằm dưới cảnh giới Thánh Hoàng.
Khi cơ thể bùng nổ, diện mạo của họ trở lại như cũ, nhìn kỹ thì thấy toàn là võ giả Dạ Ma tộc và Mị Ma tộc.
Bầu không khí bỗng im phăng phắc.