Chứ đừng nhắc tới người này tăng lên bốn cảnh giới trong vòng nửa năm, từ Tiểu Thần Tôn sơ kỳ trực tiếp đến Đại Thần Tôn sơ kỳ.
Giờ phút này Vân Thanh Tuyền cũng ngây người.
Tần Ninh! Đại Thần Tôn! Ông ta còn nhớ trước khi mình bế quan đã uống rượu với Tần Ninh, người này mới Tiểu Thần Tôn sơ kỳ, căn bản không thay đổi.
Ba tháng! Nửa năm cái gì.
Là ba tháng.
Trong vòng ba tháng, Tần Ninh đã từ Tiểu Thần Tôn sơ kỳ đến Đại Thần Tôn sơ kỳ! Ba tháng! Vân Thanh Tuyền đột nhiên nhớ lại lời nói của Thời Thanh Trúc vào đêm uống rượu với nhau.
Tần Ninh rất lười.
Nếu không Tần Ninh sẽ còn lợi hại hơn.
Vậy... Người này tu luyện tăng cấp là dựa vào tâm trạng sao?
"Thiên phú này đã không thể hình dung bằng hai chữ yêu nghiệt rồi!"
Vũ Mân đạo tông nói: "Xin tông chủ ra lệnh điều tra kỹ người này".
Đám quản lí rối rít bàn luận sôi nổi.
Tuy nói chỉ là đệ tử cấp bậc Tiểu Thần Tôn Đại Thần Tôn, nhưng vị đệ tử này lại còn có rất nhiều kiến thức cao cấp về đan thuật ngự thú! Chỉ một điểm này thôi đã rất kỳ quái rồi.
"Tông chủ!"
Mà đúng vào lúc này, một tiếng hô hoán đột nhiên vang lên.
Trong đại điện, một bóng người đột nhiên đi đến.
"Lão Hầu!"
Vân Thanh Tuyền nhìn người tới, hơi sững sờ.
Sao ông ta lại đến đây?
Mà trong đám người cũng có một người đi ra nói: "Hầu Trấn Thiên, ngươi tới làm gì?"
Người đi ra cửa chính là vì lâu chủ Trận Đạo Lâu, Hầu Nhất Bác!
Một vị trận sư Chí Tôn cấp chín!
Hầu Nhất Bác chính là lâu chủ Trận Đạo Lâu, cũng là huynh trưởng của Hầu Trấn Thiên.
Anh em hai người đều rất có thiên phú về trận pháp, có thể nói trên một nửa trận pháp lớn nhỏ trong Thánh Đạo tông đều là do hai người này xây dựng.
Lúc này Hầu Trấn Thiên nhìn đại ca của mình một cái, sau đó đưa mắt nhìn về phía Thánh Vô Khuyết tông chủ, cười haha nói: "Là lão phu mạo muội, mong rằng tông chủ thứ tội".
"Trấn Thiên, ngươi tới làm gì?"