Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế giới bao la, võ giả muôn hình vạn trạng, mỗi người mỗi kiểu, cái này cũng không có gì kỳ lạ.

Cũng giống như thị trấn nhỏ này có rất nhiều võ giả đều là tu vi cảnh giới Biến Cảnh đứng đầu, nếu đặt tại Trung Tam Thiên thì đều là nhân vật cấp bậc lão tổ tông, lão cổ hủ. Nhưng tại Thượng Tam Thiên này, xét về một khía cạnh khác, bọn họ chỉ thuộc tầng lớp dưới đáy xã hội mà thôi.

Giờ phút này, trong lòng Tần Ninh bất tri bất giác ngộ ra vài điều.

Trước đây, hắn chưa bao giờ hiểu nổi tại sao phụ thân lại chia Thương Mang Vân Giới làm nhiều phần như thế.

Mặc dù những phần này không phải là bị phân biệt đối xử, nhưng nếu biến Thương Mang Vân Giới thành một mảnh thiên địa mênh mông, bát ngát chẳng phải sẽ tốt hơn ư?

Hôm nay đầu thai tiếp nối, một lần nữa đi qua con đường tu hành mình đã đi năm xưa đã giúp Tần Ninh hiểu ra rất nhiều điều.

Thế giới, cần có quy tắc! Trong lúc nhất thời, Tần Ninh tĩnh tâm lĩnh ngộ, thấp thoáng cảm nhận được lượng nguyên lực trong cơ thể mình đã bị bài xích nhiều hơn, tiên khí tràn vào nhiều hơn, không ngờ hắn lại cứ thế tiến lên cảnh giới Chân Tiên nhị phẩm.

Cảm nhận được sự thay đổi của Tần Ninh, sắc mặt Hoa Nguyệt Dung kinh ngạc thấy rõ.

"Sao ngươi... sao ngươi thăng cấp rồi?"

Các võ giả trong tửu quán cũng nhận ra sự thay đổi chớp nhoáng trong khí tức của Tần Ninh.

Tất cả những người có mặt tại đây đều chịu sức ép cực kỳ lớn từ khí tức vừa để lộ ra chút ít kia.

Không ngờ người thanh niên ngồi ở bàn đó là một vị Chân Tiên! Trong Tiên Giới mênh mông như sương khói này, Tiên Nhân chẳng phải củ cải gì cho cam.

Trên đại lục Thiên Huyền có đến hàng tỷ sinh linh, nhưng những người thật sự đến cấp bậc Chân Tiên, Nhân Tiên, Linh Tiên cùng lắm cũng chỉ có mấy vạn người.

Và nhóm người này rải rác trên khắp đại lục Thiên Huyền bao la.

Không ngờ trong trấn Ngân Hoa lại xuất hiện một vị nhân vật Chân Tiên.

Trong thoáng chốc, những người mạo hiểm trong tửu quán nói chuyện nhỏ tiếng hơn hẳn.

Tần Ninh nhìn về phía Hoa Nguyệt Dung, lạnh nhạt nói: "Vừa lĩnh ngộ được vài điều thôi".

Hoa Nguyệt Dung cảm thấy quá khó tin.

Chuyện này không phải chỉ cần một câu "Vừa lĩnh ngộ được vài điều thôi" là giải thích được.

Không lâu sau, tiểu nhị trong điếm mang thức ăn lên, cả vẻ mặt thái độ đều khúm núm hơn gấp mấy lần, thậm chí còn hứa hẹn nếu không hợp khẩu vị thì có thể đổi miễn phí.

Vì Tần Ninh vô tình để lộ ra khí tức mà bầu không khí vốn náo nhiệt trong tửu quán trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

Tần Ninh cũng thấy bữa ăn này nhạt nhẽo, Hoa Nguyệt Dung tính tiền rồi cả đám rời đi.

"Đi tiếp thôi!"

Tần Ninh mở miệng nói.

Ba người một thú tiếp tục lên đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK