Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khí tức của hắn bây giờ cũng thay đổi.

Niết Bàn tầng thứ hai!

Chỉ là bốn phía giờ phút này đã không còn một tên địch.

Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư một cái, gật đầu.

“Niết Hoàn Đan, danh bất hư truyền...”

Vạn Khuynh Tuyết cũng thở dài nói: “Đan dược này luyện chế hết sức độc đáo, đáng tiếc dược liệu tìm quá khó, gần như là muốn mua cũng không có hàng”.

Đối với thực lực bản thân Tần Ninh, Vạn Khuynh Tuyết cũng ngậm miệng không nói.

Mỗi người đều có bí mật riêng.

Cô ta và Tần Ninh nhiều hơn chính là hợp tác.

Cô ta có lòng lôi kéo Tần Ninh làm trợ lực cho mình.

Nhưng bây giờ xem ra Tần Ninh cũng không phải dễ dàng hợp tác như vậy.

Đề thăng của Tần Ninh quá nhanh!

Hơn nữa, Tần Ninh thoạt nhìn tính tình điềm đạm, thật ra tâm tính hết sức cao ngạo.

Người như vậy làm bạn thì được, lôi kéo cho mình sử dụng, trừ khi bản thân đạt đến cấp bậc của cha thì mới có thể!

“Đi thôi!”

Tần Ninh nhìn bốn phía nói: “Nên đi tìm kiếm U Khô và kính Tử Hiên rồi”.

Lúc này Giang Bạch nhìn bốn phía, nói: “Kính Tử Hiên ở mặt đông, kiếm U Khô ở mặt tây”.

“Vậy trước tiên đi tìm kính Tử Hiên”.

Giang Bạch do dự một chút, cau mày nói: “Ngươi thật sự muốn sao?”

“Nhất định muốn!”

Giang Bạch càng lộ vẻ do dự.

Tần Ninh bổ sung nói: “Yên tâm, cho dù lấy đi, ta cũng sẽ không phá hư tất cả nơi này”.

Giang Bạch khẽ thở dài.

Nhưng lại không thể làm gì.

Nếu như là người khác, hắn đã sớm giết vội vàng cho xong việc.

Nhưng là Tần Ninh, hắn không giết được.

Mà nghe hai người trò chuyện, Vạn Khuynh Tuyết cũng có chút hiểu.

Tần Ninh cùng Giang Bạch này hình như đã đạt tới hiệp nghị gì đó.

Giang Bạch một thân áo xanh, thoạt nhìn khí chất xuất thần, tuấn mỹ dị thường, mang theo dung mạo yêu dị, rất dễ dàng làm người ta mê mệt.

Chỉ là Phúc Lão vừa rồi mới cho hay, Giang Bạch này ông ta không nhìn thấu.

Hơn nữa Giang Bạch là đi ra từ trong điện.

Điểm này khiến cho người ta không cách nào hiểu được.

Chỉ là mọi người vẫn đi đường cũ.

Rời khỏi vùng đất trăm điện, tay Giang Bạch vừa vung lên, nơi cửa lớn, trận pháp yên bình lại.

Giang Bạch nhìn về phía Tần Ninh: “Ta vẫn nên trở về”.

“Cần gì?”


Tần Ninh cười nói: “Đi theo ta là được, đảm bảo để sau này ngươi có thể báo thù cho Linh Tử Hiên, tru diệt Ma tộc”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK