Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Về phần lời nói của Tần Ninh cũng chỉ nghe một chút thôi.

Đào Trạch Minh đại sư chính là thánh đan sư tam phẩm.

Tận mắt thấy tình trạng độc tính của Nguyên Thanh Hạm, đương nhiên là phán đoán đáng tin hơn.

Tần Ninh chỉ nghe hắn ta thuận miệng nói rồi mới đoán là trúng độc gì, càng không có khả năng sẽ đúng.

Mấy chục bóng người lần lượt rời đi.

Cho tới giờ phút này, Ly Tâm Lăng mới thở phào nhẹ nhõm.

Vẫn may! Nếu không chỉ sợ hôm nay rất khó thoát thân.

“Nguyên Phong này là con trai của Tứ gia Nguyên Mậu Minh của Nguyên gia, thiên phú khá cao, xem ra người bị thương là con cháu nòng cốt của Nguyên gia”.

Ly Tâm Lăng lại nói: “Nhưng mà đuổi được bọn họ đi là tốt nhất, nếu không lát nữa bọn họ mà bám lấy chúng ta, nếu Nguyên Thành Phong vừa lúc đến, bọn họ cũng sẽ không ăn nói khách khí với chúng ta như vậy đâu!”

“Chỉ sợ sẽ trực tiếp bắt chúng ta lại!”

“Tần công tử, đi nhanh thôi, đi nhanh thôi, dẫn theo đồng bọn của ngươi, chúng ta mau chóng rời khỏi thành Nguyên gia”.

Lúc này trong đầu Ly Tâm Lăng chỉ có một suy nghĩ.

Rời khỏi thành Nguyên gia! Cậu ta không muốn để muội muội dấn thân vào nơi nguy hiểm, cũng không muốn để Tần Ninh bởi vì hai huynh muội bọn họ mà ảnh hưởng đến tính mạng.

Biện pháp duy nhất chính là đi.

Tần Ninh cũng không biết Nguyên gia kinh khủng thế nào nên mới không sợ gì.

Đây chính là Nguyên gia có Thánh Nhân trấn giữ! Thánh Nhân! Ở trong vùng đất Vạn Ma này, Thánh Nhân chính là trời, ai có thể trêu chọc nổi?

Giờ phút này, trong ánh mắt của Tần Ninh có vài phần bất đắc dĩ.

Thánh Nhân, hắn thật sự không sợ... Ly Tâm Lăng chỉ bị Nguyên gia hù dọa thôi! Ba người cố gắng chạy về tửu lâu Nguyên Minh! Tần Ninh về phòng, hai người Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt cũng cùng đi theo.

“Tần Ninh!”

Lúc này hai người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn cũng đã đến.

“Đây là...”, nhìn thấy Ly Tâm Lăng còn đi theo, hai người cũng có chút không rõ.

“Không có việc gì, về trước đi, nghỉ ngơi thật tốt đã!”

“Nghỉ ngơi?”

Nghe được lời này của Tần Ninh, Ly Tâm Lăng vội vàng nói: “Đừng nghỉ ngơi, không đến thời gian một nén nhang, chắc chắn Nguyên Thành Phong sẽ có thể tìm ra chúng ta, phải đi ngay lập tức, thu dọn đồ đạc đi ngay lập tức”.

Đi?

Huyền Chấn và Tiên Vô Tận chẳng hiểu gì cả.

Có chuyện gì thế?

Đi cái gì?

Lúc này hai người nhìn về phía Tần Ninh.

“Không có việc gì, không cần đi, về nghỉ ngơi thật tốt trước đi!”

Ly Tâm Lăng nghe thấy Tần Ninh nói vậy thì hoàn toàn gấp gáp.

“Nhất định phải đi!”

“Không cần đi!”

Lúc này hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Cuối cùng mấy người vẫn cùng nhau trở về phòng.

Phòng cho khách của tửu lâu Nguyên Minh đúng là không tệ.

Giờ phút này, trong phòng của Tần Ninh.

Cô cô Bách Hương, Lý Huyên, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn nhìn về phía Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt.

Mà Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt cũng nhìn về phía bốn người.

“Mọi chuyện chính là như vậy!”

Ly Tâm Lăng đau khổ nói: “Đắc tội Tô Long chính là đắc tội Nguyên Thành Phong, đắc tội Nguyên Thành Phong sẽ khiến Nguyên gia chú ý, đó chính là phiền phức lớn hơn, nhất định chúng ta phải đi, phải đi ngay bây giờ mới được!”

Tần Ninh không nhịn được mà uống một ngụm trà rồi nhìn về phía mấy người họ nói: “Không sao, đắc tội với Nguyên Thành Phong không đáng sợ, đắc tội với Nguyên gia cũng không đáng sợ”.

“Thật sự không được…”


“Không sao đâu…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK