Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nói đa số lực lượng của một giọt máu Quân giả đều sẽ lãng phí, nhưng có thể hấp thu được bao nhiêu hay bấy nhiêu, hơn nữa máu Quân giả cực kỳ tốt cho thân xác.

Thật lâu sau.

Khí tức trong cơ thể Tần Ninh dần khôi phục.

Làn da như ngọc, khí chất như ánh sáng.

Khí tức phiêu dật như ngọc của vị Ngọc Tiên.

Thành Ngọc sơ kỳ.

Chỉ còn cách Huyền Tiên hai ba bước.

Tần Ninh không hề dừng lại mà bay thẳng đến phía trước.

Đông Vĩnh thành chính là trung tâm của Đông Hoàng cung năm đó, đã biến mất nhiều năm, bây giờ lại xuất hiện, Tần Ninh cũng từng nghĩ đến không gian khu vực ở trong Đông Vĩnh thành tuyệt đối có được biến hóa rất lớn, mọi người đều có thể bị tách nhau ra.

Dù sao, chuyện này liên quan đến sự huyền diệu của không gian, tất cả đều không thể đoán trước được.

Mấy người Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân đều có thực lực rất mạnh, Tần Ninh cũng không lo lắng.

Hơn nữa, so với việc lo lắng cho bọn họ, chẳng bằng lo lắng lo lắng cho mình.

Dù sao... Cửu Thiên Huyền Tiên của Càn Khôn điện, Thương tộc, Hoang Thần cung chết ở trong tay hắn quá nhiều.

Ở trước mắt bao người, đương nhiên Nghiêm Thanh Phong, Thương Hạo Thiên, Hoang Thiên Phương sẽ không ra tay với hắn, ngược lại còn khách khí.

Nhưng nói thật ra… chưa chắc đã thế thật.

“Đầu tiên ta phải xem rốt cuộc đây là chỗ nào đã!”

Nói xong, Tần Ninh đi về hướng núi rừng phía trước.

Cứ như thế, chỉ chớp mắt, mười ngày đã trôi qua.

Trong mười ngày này, Tần Ninh đều ở bên trong núi rừng mênh mông.

Núi non ở nơi đây cũng không cao lớn, cao nhất chỉ đến trăm trượng, một cái cây cổ thụ cao đến trăm trượng đã là rất cao rồi.

Tần Ninh đi lại giữa những cây cổ thụ, bóng người vô cùng nhỏ bé.

Trong mười ngày này, Tần Ninh đã đi lại khắp nơi trong núi rừng này, tốc độ rất chậm, hơn nữa dọc đường đi đã gặp hơn mười con tiên thú khác nhau, nhìn thấy hắn đều tràn ngập sát ý.

Một lần nguy hiểm nhất là gặp một con Ác Bá Giao Long cấp bậc Huyền Tiên, suýt nữa thì cắn đứt nửa cánh tay của hắn.

Nhưng nhiều ngày qua, hắn lại chưa nhìn thấy một người nào cả.

Phải biết rằng lần này chỉ cần là Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, Ngọc Tiên của các thế lực lớn đứng đầu đến đây cũng phải có tận hàng vạn người, đó là còn chưa tính các thế lực cấp bậc thấp hơn ở khắp nơi trong biển Nam Thiên.

Chắc chắn là có không ít nhân vật cấp bậc Huyền Tiên, Ngọc Tiên không nhịn được mà đến đây.

Trong mười ngày này lại không gặp được một người nào, điều này cũng quá kỳ quái.

Giờ phút này, Tần Ninh đang đứng trên đỉnh của một ngọn núi nhỏ trăm trượng.

Đứng ở vị trí cao như vậy cũng chỉ mới bằng đỉnh của một cái cây cao trăm trượng thôi.

Liếc mắt một cái, chỉ thấy một đám cây liên miên không dứt, giống như là một đại dương màu xanh không nhìn thấy điểm cuối.

Mà toàn bộ ngọn núi mà Tần Ninh đang đứng đều đang toả ra ánh sáng chất ngọc.

Đây là một loại ngọc thạch cực kỳ hiếm thấy, tên là Ngọc Linh Liễu Thạch.

Loại Ngọc Linh Liễu Thạch này được sinh ra từ Ngự Linh Liễu Thụ cổ xưa, thân cây được khí trời đất quay xung quanh, trải qua từng năm dung hợp mới khiến cho thân cây hóa thành ngọc thạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK