Mà Tần Ninh lúc này thì vẫn chỉ ngồi hóng.
Thư viện Thánh Hiền thua, chưa chắc đã là chuyện xấu.
Hơn nữa, thắng thua cũng chẳng liên quan đến hắn.
Cuối cùng, bắt đầu giao chiến.
Bắc Thương tông và thư viện Thánh Hiền giao chiến, mười trận thắng cả mười, thư viện Thánh Hiền thua thảm.
Mà Hứa gia và cổ quốc Thiên Phong giao chiến thì lại đánh thành thế hòa, vượt qua dự liệu của mọi người.
Đều là năm thắng năm thua!
Cuối cùng, hai bên quyết định đánh thêm một trận nữa.
Cổ quốc Thiên Phong cho một đệ tử cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển xuất chiến.
Mà Bắc Thương tông cũng là một đệ tử cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển xuất chiến.
Cảnh này khiến đám người thư viện Thánh Hiền càng thêm không hiểu.
Trận chiến quyết thắng, cực kỳ quan trọng, thế mà hai bên lại không phái ra đệ tử mạnh nhất xuất chiến.
Quá kỳ lạ!
Chỉ có mấy vị thành viên cấp cao của thư viện Thánh Hiền là nhíu mày.
Tần Ninh thấy cảnh đó cũng vực lại tinh thần.
Vân Sương Nhi khó hiểu nói: “Công tử, tỉ thí cả ngày người không xem, trận này thì có gì hay mà xem vậy?”
Tần Ninh nhéo mũi Vân Sương Nhi, cười đáp: “Cô cũng không hiểu!”
Vân Sương Nhi đỏ mặt.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Thất chuyển là so thực lực. Nếu như bốn bên giao chiến, vậy thất chuyển sẽ thuộc về cảnh giới Hóa Thần cấp cao, là sức chiến đấu”.
“Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển lại khác!”
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên liền hiểu.
Xem ra, bá chủ ba bên thật sự định ra tay với thư viện Thánh Hiền đấy.
Lúc này, rất nhiều đệ tử và tông môn xem chiến không hiểu, nhưng thành viên cấp cao của thư viện Thánh Hiền thì đều rõ.
Trận chiến này có lẽ là không thể tránh né.
Hai đệ tử cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển liều mạng chiến đấu trên võ đài, bộ dạng đằng đằng sát khí.
Nhưng không có đệ tử đẳng cấp giao thủ thì thật sự chẳng khiến ai hưng phấn nổi.
Tỉ thí có vẻ cực kỳ nhàm chán.
Ánh mắt Tần Ninh lúc này cũng có tinh thần hơn.
Ông...
Mà lúc cả hai gần phân chia thắng thua xong thì mặt đất lúc này có những tiếng rung chuyển vang lên.
Từng vết rách đột nhiên xuất hiện.