Tóm lại, trong thất đại địa thì Thánh Nhân có thực lực mạnh mẽ nhất.
Mà đi ra khỏi Nam Vực, Bắc Vực, Trung Vực, Đông Vực và Tây Vực của Thanh Châu thì lại khác...
Liên tiếp mấy ngày trời, năm người lại chẳng nhìn thấy người nào.
Thẳng đến ngày hôm đó, năm người đến trước một tòa thành trì.
Xung quanh thành trì là tường thành cao ngất.
Nhìn qua thì có vẻ là một tòa thành nhỏ chứa được mấy chục vạn người.
Năm người vào thành, dừng chân ở một khách điếm.
"Mấy ngày nay không thấy bóng người, ta còn tưởng rằng vùng đất Vạn Thánh không có ai cơ đấy!"
Huyền Chấn ngồi xuống, nhịn không được mà phàn nàn.
"Mấy vạn dặm xung quanh đây đều là địa vực của vùng đất Vạn Thánh, phạm vi lớn như vậy, trừ phi thấy thành trì thôn xóm thì không thấy bóng người là rất bình thường mà?"
Tiên Vô Tận cười khà khà: "Cũng may gặp được tòa thành này, nghỉ chân một chút!"
"Thuận tiện cũng tìm hiểu xem Ma Quang tông ở chỗ nào!"
Lúc này, tiểu nhị tiến lên đây.
Tiên Vô Tận cười ha hả nói: "Tiểu nhị, chúng ta từ nơi khác mà đến, muốn hỏi một chút, Ma Quang tông ở đâu vậy?"
Ma Quang tông! Nghe được ba chữ này, tiểu nhị lập tức cười nịnh đáp: "Mấy vị khách nhân, Ma Quang tông là bá chủ của vùng đất Vạn Thánh chúng ta, mấy vị đến đó làm gì thế?"
Tiên Vô Tận lẳng lặng nhét mấy viên thánh thạch cho tiểu nhị, cười nói: "Công tử nhà ta muốn xin vào Ma Quang tông, tu đạo thành thánh!"
Nghe đến lời này, tiểu nhị lập tức hiểu ra, bèn cười đáp: "Ma Quang tông ở vị trí trung tâm của vùng đất Vạn Thánh, nằm giữa dãy núi Vạn Thánh, mấy vị muốn đi thì nên mua một con thánh thú phi hành, đại khái cần mười ngày là đến được nơi!"
"Có bản đồ không?"
"Trong thành có bán, nhưng cũng khá đơn giản, mấy vị cần thì ta có thể mua giúp, hai mươi thánh thạch thôi!"
Tiên Vô Tận vung ra hai mươi viên thánh thạch, cũng không nói thêm gì.
Tiểu nhị kia nhận thánh thạch, vẻ mặt tươi cười.
Một tờ bản đồ cũng chỉ có giá tầm năm viên thánh thạch, hắn ta bán trung gian là lời được mười lăm viên, không vui sao được.
Tiên Vô Tận cũng không thèm để ý.
Bản thân đỡ phải chạy đi chạy lại là tốt rồi.
Còn thánh thạch... Tần Ninh còn có hơn hai trăm vạn thánh thạch kia kìa, so đo chút tiền nhỏ làm gì?
Hơn nữa, Tần Ninh tu hành lại không cần thánh thạch , bình thường cũng đều cho bọn họ dùng.
Về điểm này, Tần Ninh cực kỳ tốt.
Đối với Tần Ninh, thánh thạch, thánh khí, thánh đan cũng không tính là cái gì to lớn lắm.
Những vật này, bao giờ muốn thì đi kiếm, lúc không cần thì cũng chẳng dùng, hắn tu hành đâu có cần thiết mấy đồ này.
Tần Ninh không cần thì cũng tiện cho mấy người bọn họ.
Thời gian này, ông ta và Huyền Chấn tiến bộ khá nhanh, cũng là bởi vì có nhiều thánh thạch.
Mấy người dùng cơm trong đại sảnh của khách điếm.
Tần Ninh vẫn kiệm lời như trước.
Trên đường đi cũng chỉ có hai người Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận líu ríu trò chuyện không ngừng.
Cũng chỉ là mấy vấn đề gặp phải khi tu hành.
Làm sao để đạt thành tựu Hư Thánh!
Giờ phút này, Tần Ninh vẫn im lặng không nói.
Chỉ là, mấy người đều là cảm giác Tần Ninh như đang tu hành.
Trong suốt chuyến đi, Tần Ninh đều như thế.
Hai tay thỉnh thoảng lộ ra một miếng bùa, mà khí tức bên trong miếng bùa này cũng cực kì khủng bố.
Không chỉ như vậy, thỉnh thoảng, thánh lực bên trong cơ thể Tần Ninh cũng sẽ bộc phát ra khí tức cực kì nóng.
Tóm lại một câu, kỳ quái bậc nhất.
Nhưng không thể không nói, bọn họ cũng không thể theo kịp được kiểu tu hành này của hắn
Tu hành cũng cần nghiên cứu kết hợp giữa khổ với nhàn, nếu không hao tổn quá nhiều tâm sức thì sẽ coi như xôi hỏng bỏng không.
Nhưng Tần Ninh một khi tu hành thì lại là mọi lúc mọi nơi, cơ hồ chưa từng ngừng lại.
Có quá nhiều người cũng không sánh bằng hắn ở điểm này.
"Sư tôn, đi Ma Quang tông không cần kế hoạch gì sao?"
Dương Thanh Vân thấp giọng nói: "Ma Quang tông chính là bá chủ của vùng đất Vạn Thánh, không khéo lại che giấu thứ gì đó thì sao?"
"Kế hoạch làm gì?"