Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng, chính là bây giờ”.

Tần Ninh cười nói: “Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp đánh bại cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, để tên Lục Sơn Triết kia mất mặt”.

“Tiếp đó, nếu ta đoán không sai, Bách Lý Sưởng sẽ ra sân, sau đó là Lục Hành của Lục gia”.

“Đánh bại Lôi Phương Ngọc này, đánh bại Bách Lý Sưởng và Lục Hành nữa, Khương Như Yên chính là của huynh”.

Lời này vừa nói ra, Thương Ngọc Giang bên cạnh khóe miệng run lên.

Tần Ninh tự tin với Tần Hải như vậy?

Lý Nhàn Ngư lúc này cũng cảm thấy cảm giác không tưởng tượng nổi.

Tần Hải chỉ là cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp thôi!

Có thể lợi hại như vậy?

Tần Ninh cũng quá coi trọng Tần Hải rồi đấy chứ?

Tần Ninh cười nói: “Không có vấn đề, Lôi Phương Ngọc chính là kiếm thuật cương mạnh một chút, mở tam mạch đủ để đánh chết hắn”.

“Còn về Bách Lý Sưởng và Lục Hành kia, mở lục mạch cũng đủ rồi”.

Lời này vừa nói ra, Tần Hải gật đầu một cái.

“Lôi công tử có nhã hứng như vậy, tại hạ đến lĩnh giáo một chút”.

Một tiếng cười lúc này vang lên.

Tần Hải bước chân ra.

Dáng người thon dài, mặc áo trường sam xanh nhạt, khuôn mặt hơi trắng nõn, mang theo một tia cười nhẹ.

Tần Hải lúc này đã thay đổi dung mạo khác.

Khuôn mặt Khương Như Yên chưa từng nhúc nhích lúc này đã hiện ra vẻ kinh ngạc.

Dần dần ngón tay bất giác cử động.

“Là…”

Lôi Phương Ngọc nhìn người đến, có chút kinh ngạc.

Anh kiệt cảnh giới Sinh Tử, hắn ta cũng biết một chút, nhưng người trước mắt nhìn có chút xa lạ.

“Tại hạ Hải Khâm!”

Hải Khâm?

Tần Hải cười nói: “Đến từ Bắc Thương phủ”.

Bắc Thương phủ?

Lời này vừa nói ra, mọi người hơi ngây ra.

Nội tình gì ở Bắc Thương phủ ai mà không biết!

Thương Ngọc Giang chẳng qua chỉ là cảnh giới Niết Bàn tầng thứ bảy, bên trong tông môn làm sao có thể xuất hiện một vị cảnh giới Sinh Tử.

Nói đùa sao?

Nghe thấy vậy, sắc mặt Thương Ngọc Giang khẽ thay đổi.

Xong rồi!

Hôm nay rõ ràng sẽ xuất hiện phiền phức lớn.

Tần Hải bây giờ mang Bắc Thương phủ ra.

Vậy thì chờ khi đánh một hồi, Bắc Thương phủ không phải xong đời sao?

Lúc này trong lòng Thương Ngọc Giang hối hận vạn phần.

Ông ta không nên dẫn mấy người Tần Ninh đi vào.

Lôi Phương Ngọc khẽ ngây ra, ngay sau đó cười nói: “Mời!”

Tần Hải cười một tiếng, phi thân xuống võ trường.

Hai thân ảnh đứng yên.


“Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK