Thế nên, cảnh giới Thánh Nhân tam hồn được coi là mạnh nhất.
Giờ đây, mọi người đều biến sắc.
Bọn họ quá khiếp sợ.
Cường giả Địa Thánh quả thật rất hiếm thấy.
Lúc này, Kỷ Phác nhìn về phía Lý Viễn Viên, rồi lạnh lùng nói: "Con trai của bổn tọa bị sát hại, có báo thù hay không, không đến lượt lão già như ngươi lên tiếng!"
"Nếu hung thủ giết người dám xuất hiện trước mặt ta, ta nhất định sẽ tự tay giết chết kẻ đó!"
Bây giờ, giọng điệu của Kỷ Phác có vài phần rét lạnh.
Bốp bốp! Tiếng vỗ tay bỗng vang lên, một con chim ưng từ từ bay xuống.
"Nói hay lắm!"
Trên con chim ưng kia là một bóng người mặc áo trắng, người nọ cúi người, nhìn xuống phía dưới, mỉm cười nói: "Kỷ Phác, ta đã tới trước mặt ngươi rồi, ngươi tới đây giết ta đi!"
Người nọ vừa dứt lời, ai nấy cũng đều sững sờ.
Tần Ninh xuất hiện rồi! Lúc này, tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Tần Ninh
Vũ Hãn Đông! Thanh Chiết Phong! Lý Viễn Viên.
Kỷ Phác mở to đôi mắt.
Ông ta đã nghe chuyện của Tần Ninh ở vùng đất Vạn Ma từ lâu.
Thế nhưng ông ta không ngờ rằng mình còn chưa đi tìm Tần Ninh, thì Tần Ninh đã tự mò tới đây tìm mình rồi! Tên này quá ngang ngược! Hắn không sợ chết ư?
Vào khoảnh khắc này, ánh mắt Kỷ Phác trở nên tàn nhẫn.
Tần Ninh đáp xuống, nhìn quanh bốn phía.
"Ồ?
Người nhà họ Vũ và người nhà họ Thanh đều ở đây nhỉ!"
Tần Ninh nở nụ cười, nói:"Có vẻ như người của thất đại địa tới đây khá nhiều, ai có thù báo thù, ai có oan thì giải oan, ai muốn tìm Tần Ninh ta thì tranh thủ thời gian lên hết đi, ta đang ở đây đấy!"
Sắc mặt hai người Vũ Hãn Đông và Thanh Chiết Phong đều lộ vẻ kỳ lạ.
Những lời này của Tần Ninh có thật không thế?
Ai có thù báo thù?
Ai có oan thì giải oan?
Nhưng ai báo thù?
Ai đi giải oan?
Lúc này, sắc mặt hai người Lăng Loạn đạo nhân và Hiên Viên Hương Nhi đều quái lạ.
Cho dù thực lực của Tần Ninh là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn, nhưng cũng không đến mức kiêu ngạo như vậy đâu nhỉ?
Tần Ninh không mấy quan tâm tới mấy vấn đề đó.
Tần Ninh nhìn Kỷ Phác, cười nói: "Ma Quang tông nổi lên như vậy, chắc là vị Vấn tiên sinh phải bỏ ra không ít công sức nhỉ?
Vậy Vấn tiên sinh đâu rồi?
Không ở đây à?"
"Kỷ Phác, nếu Vấn tiên sinh không ở đây thì ngươi sẽ chết thảm lắm đấy, mau nhanh chân đi báo cho Vấn tiên sinh đi!"
Nghe vậy, mặt mày Kỷ Phác xanh mét.
Vũ Hãn Đông và Thanh Chiết Phong nghe thế, trong lòng vui như nở hoa.
Có vẻ nhưng Tần Ninh chính là hung thủ sát hai con trai cưng của Kỷ Phác, Kỷ Uyên.
Vừa rồi, lời độc ác nào Kỷ Phác cũng đều nói ra hết.
Hiện tại hung thủ đã đứng trước mặt Kỷ Phác rồi, bọn họ thật lòng mong đợi Kỷ Phác ra tay đấy.
Dù sao đi nữa bọn họ chẳng phải là đối thủ của Tần Ninh.
Còn về phần Kỷ Phác... ông ta là cường giả Địa Thánh, không nói kết quả chính xác được.
Hai người Thanh Chiết Sa và Vũ Hãn Thanh có thể coi như là bán bộ Địa Thánh, ba hồn đã tập hợp xong, một phách còn đang ngưng tụ, nhưng tóm lại vẫn không phải là Địa Thánh.
Nhưng mà Kỷ Phác là Địa Thánh chân chính.
Tần Ninh chưa chắc là đối thủ của ông ta.
Lúc này, Kỷ Phác nhìn về phía Tần Ninh, rồi nhìn lại chỗ nhà họ Vũ và nhà họ Thanh.
"Hai vị tộc trưởng của Thanh Uyên và Vũ Uyên đều đã bị hạ sát, sao giờ nhìn thấy kẻ thù lại làm rù đen rụt đầu cả thế?"