Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

So những nơi này với Cửu Thiên Vân Minh trong Thương Mang Vân Giới thì đúng là chênh lệch quá lớn.

Quanh đi quẩn lại, hai vị hộ pháp cũng đã dẫn được Tần Ninh cùng Tề Hạo đến một thung lũng.

Lúc này, trong sơn cốc, hoa lan nở rộ, lầu các vây xung quanh sơn cốc, trung tâm là một đầm nước, chim hót hoa nở cùng non bộ, cổ thụ, rất là thư giãn.

Sơn cốc này đủ cho ngàn người ở lại.

Lý Tín chắp tay: "Tại hạ cứ tưởng Tần tông chủ sẽ dẫn nhiều người tới đây nên mới dành sơn cốc này cho Thánh Thú tông ở lại, giờ lại có vẻ trống trải quá..."

"Không sao", Tần Hạo cười đáp: "Vậy để chúng ta ở lại đây cùng Tần tông chủ, như thế cũng thoải mái".

"Vây... cũng được!"

Sở Hà cười nói: "Mời hai vị nghỉ ngơi trước, dạo này công việc bề bộn nên hai vị có việc gì cần xin cứ giao phó".

"Được!"

Lý Tín và Sở Hà đưa người rời đi.

Trong sơn cốc có không ít đệ tử Cửu U đài ở lại làm giúp việc, dọn dẹp sạch sẽ.

Mọi người quay về phòng mình.

Mà lúc này, Tần Ninh lại đi đến một vườn hoa trong sơn cốc.

Xem ra Cửu U đài cũng rất có lòng.

Lúc này, Tề Hạo cũng đi theo.

"Tần tiên sinh, ta cảm thấy có gì đó không đúng lắm..."

"Không đúng lắm?"

Tần Ninh lại cười hỏi: "Không đúng ở đâu cơ?"

"Cửu U đài nhìn sao cũng thấy sai sai, cảm giác... như có vấn đề gì đó, nhưng ta không nói ra được là vấn đề gì".

"Ngài xem có cần thông báo với cha ta, bảo cha ta tùy thời chuẩn bị hay không..."

Nghe vậy, Tần Ninh lại nhìn Tề Hạo, không khỏi thốt lên: "Ngươi đang sợ ta gây họa à?"

"Ặc... Khụ khụ... Ngài hiểu lầm rồi... Đâu có...", Tề Hạo lắp bắp nói.

Nhưng khi bị Tần Ninh nhìn chằm chằm, Tề Hạo không khỏi rụt cổ, bất đắc dĩ nói: "Ta chỉ đang lo ngài đến đây để cướp dâu thôi?"

"Ta là người như thế à?"

Tần Ninh im lặng: "Ta tới đây là để tham gia hôn lễ kia mà".

"Nhưng nếu tân nương là người quen của ta thì ta đành phải cướp thôi, còn nếu không phải thì ta cũng sẽ không cướp nữa..."

Nghe vậy, ánh mắt Tề Hạo trở nên kỳ lạ.

Người quen?

Là ai vậy?

Tề Hạo lại nói: "Thật ra cũng không phải chỉ có việc ta lo Tần công tử..."

"Mà là ta thật sự cảm thấy kỳ lạ..."

Tề Hạo nghiêm túc nói: "Theo tin tức của mật thám Đại Tề chúng ta, đám Thiên Thánh của Cửu U đài ở bên ngoài đã bị gọi về toàn bộ..."

"Hơn nữa, trước đó không lâu, mật thám ở Cửu U đài của chúng ta đã bị xử lý hết sạch!"

Tần Ninh khẽ mỉm cười: "Ý của ngươi là Cửu U đài có lòng dạ khác?"

"Gọi cao nhân Thiên Thánh quay về để tham gia hôn lễ của thiếu chủ thì cũng có lý, nhưng loại bỏ mật thám nằm vùng của các ngươi cũng là vì an toàn thôi, nói vậy cũng không sai".

"Hơn nữa, dù cho thật sự xảy ra vấn đề gì thì ta vẫn ở đây kia mà, ngươi cứ yên tâm!"

Nghe vậy, Tần Hạo gật đầu.

Ông ta cũng chỉ cảm thấy lạ vậy thôi, không có chứng cớ gì. Tóm lại là nhắc nhở Tần Ninh để Tần Ninh đề phòng một chút là được.

Dù sao ông ta cũng không tin Cửu U đài dám náo loạn ra chuyện gì ở lần hôn lễ này.

Người tới đều là khách quý.


Trừ thánh quốc Đại Tề, Diệp tộc, Yến gia và Thánh Thú tông có danh tiếng cực lớn ra thì còn có một vài thế lực cấp cao có Thiên Thánh thập phẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK