Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thật khéo”.

Tần Ninh nhìn về phía đám người kia, trên trang phục mang theo dấu hiệu vô cùng rõ ràng.

Người nhà họ Cảnh.

Lúc này, Cảnh Địch Phi cẩn trọng nhìn Tần Ninh.

Gã ta không ngờ rằng, động tĩnh lớn như thế lại là do Tần Ninh gây ra.

“Ngươi không ngoan ngoãn ở lại trong thành Thu Di, mà lại đi vào trong Tĩnh Nguyên Châu, xem ra là ngại mạng mình quá dài!”

Tần Ninh nhìn thoáng qua người đàn ông cầm đầu, không mặn không nhạt nói: “Ngươi là ai?”

“Nhà họ Cảnh, Cảnh Địch Phi!”

Cảnh Địch Phi ngạo nghễ nói.

Khí tức lưu động trong cơ thể Tần Ninh rõ ràng là không mạnh bằng mình, điều này làm cho gã ta yên tâm hơn không ít.

Hơn nữa, cái lão đạo sĩ trên không trung kia dường như đang vội vàng phá trận, trong khoảng thời gian ngắn không thể để ý được đến Tần Ninh.

“Ồ!”

Cảnh Địch Phi nhìn thấy thái độ của Tần Ninh thì hừ một tiếng rồi mới nói: “Là ngươi giết chết nhóm người Cảnh Nguyên Xuân”.

“Phải”.

“Vậy thì ngươi có thể đi chết rồi!”

Cảnh Địch Phi nói.

Tần Ninh nhất thời lùi về sau, lớn giọng hô: “Lão đạo sĩ, bọn họ muốn giết ta, trước hết ngươi đừng phá trận, giết bọn họ cái đã!”

Giữa không trung, nghe được những lời này lão đạo sĩ suýt chút nữa không giữ vững được tâm trí, bị trận pháp đánh trúng, ông ta chửi ầm lên: “Đậu xanh rau má, vừa rồi ngươi không có nói như vậy, không phải là ngươi nói ngươi sẽ bảo vệ ta sao?”

“Đúng vậy!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta bảo vệ ngươi, nhưng đó cũng phải là người mà ta có thể đánh thắng được, thực lực của người này cường đại hơn so với ta, ngay cả bản thân ta còn không bảo vệ được thì sao có thể bảo vệ ngươi?”

“…”, lão đạo sĩ nhất thời nghẹn lời.

“Ai cũng không cứu được ngươi!”

Giờ phút này, Cảnh Địch Phi từng bước bước lên, mười, hai mươi người phía sau cũng như hổ rình mồi.

Mà đúng lúc này, bốn phía vang lên tiếng xé gió.

Chỉ thấy có rất nhiều võ giả kết bạn mà đến, bọn họ dừng lại ở xung quanh cẩn thận quan sát đại trận giữa không trung.

Tần Ninh nhìn về phía đám người mới xuất hiện, hô lớn: “Mọi người mau đến đây mà xem”.

“Ta và bạn đồng hành của ta phát hiện ra bí mật của Hồng Sơn, bạn đồng hành của ta bất chấp nguy hiểm, liều mạng phá trận, thế nhưng người nhà họ Cảnh lại muốn giết chết chúng ta, độc chiếm mật địa, không cho chúng ta mở ra”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK