Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, ánh mắt của phần đông các đệ tử đều mang theo vẻ vui mừng.

Hôm nay, tất cả mọi thứ đều không tầm thường.

Đệ tử đứng đầu xuất hiện.

Đạo tử xuất hiện.

Hai vị trưởng lão thượng vị quyền cao chức trọng cũng xuất hiện.

Đều bởi vì một mình Tần Ninh.

Dịp bình thường, nào có chuyện lớn như thế này xảy ra?

Giờ phút này, ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên người Tần Ninh.

“Đệ tử cũng muốn kiểm nghiệm thiên phú đan thuật và thiên phú ngự thú của mình một chút, hai vị trưởng lão có thể ra đề cho đệ tử, kiểm tra đệ tử, nếu như đệ tử biểu hiện tốt hơn ở phương diện nào, thì đệ tử liền lựa chọn phương diện ấy, cũng không làm cho hai vị trưởng lão xảy ra tranh cãi”.

Lời này vừa nói ra, hai người gật đầu.

Vân Thanh Tuyền lập tức nói: “Không được, cái tên Lý Vinh Ưng này gian xảo, ra đề đơn giản cho ngươi, sau đó ngươi cứ thế trả lời rành mạch, vậy chẳng phải là ngươi bị ông ta cướp đi hay sao?”

Tần Ninh lại nói: “Hai vị trưởng lão nhìn trúng thiên phú của đệ tử, nếu như thực sự ra đề kiểm tra đơn giản, vậy thì cho dù đệ tử có tiến vào chỗ ở của hai vị trưởng lão, chỉ sợ cũng chẳng có gì đáng giá để hai vị vui vẻ phải không?”

Vân Thanh Tuyền gật gật đầu, điều này cũng đúng.

“Hơn nữa, còn có hai vị sư huynh ở đây hỗ trợ làm nhân chứng”.

Tần Ninh nói tiếp: “Hai vị trưởng lão cứ việc ra đề cho ta, nếu như ta không trả lời được, vậy thì chứng tỏ ta không tinh thông, còn nếu như ta trả lời được, hai vị trưởng lão lại tăng độ khó dần lên, cứ như vậy, tóm lại, sẽ có một bên theo độ khó dần lên mà ta không trả lời được nữa, đến lúc đó hai vị trưởng lão cũng đã có nhận định về ta, như vậy là hợp tình hợp lý!”

“Tên nhóc ngoan, ta thích”, lúc này, Lý Vinh Ưng cười ha ha nói: “Dám để chúng ta ra đề cho ngươi, chỉ cần phần tâm tính này của ngươi, lão phu đã tán thưởng ngươi”.

Một vị Tiểu Thần Tôn, lại dám để cho hai vị Đại Đế Tôn cường đại kiểm tra hắn.

Sự can đảm này, quả thật là không phải người bình thường nào cũng có thể sánh bằng.

“Thế nhưng, cho dù như thế, chúng ta cũng phải tìm một người làm chứng, miễn cho có người chơi xấu!”

Lý Vinh Ưng hừ hừ nói.

“Ngươi mới chơi xấu, lão phu làm việc quang minh lỗi lạc, sẽ không chơi xấu!”, Vân Thanh Tuyền không chút khách khí nói: “Vậy ngươi tìm đi, đối với ngự thú đạo hiểu biết một chút, đối với đan đạo cũng hiểu biết một chút, tuỳ ý ngươi tìm”.

“Thánh Phi Vũ, ngươi xuất hiện đi!”

Lúc này, Lý Vinh Ưng quát: “Đến đây cả nửa ngày chỉ xem náo nhiệt, đi ra làm người phân xử”.

Lời này vừa nói ra, các đệ tử đều biến sắc.

Thánh Phi Vũ!

Phong chủ Thánh Thiên Phong, cũng là một trong bảy đạo tông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK