Không lâu sau, Tần Ninh giao một danh sách tên các loại dược liệu cho Ôn Hiến Chi, dặn dò: "Đi đưa cho Giang Y Y, nói cho cô ấy biết đây là những thứ chúng ta cần".
"Vâng".
Ôn Hiến Chi lập tức rời đi.
Tần Ninh đứng ở phía trước cửa sổ nhìn ra ngoài đường đi, sắc mặt bình tĩnh, Phong Vô Tình cũng không biết Tần Ninh đang suy nghĩ gì.
Điều hắn ta lo lắng chính là thánh vực Đại Võ, môn chủ Võ Môn đi khiêu chiến các chủ Nhất Kiếm các - Lý Huyền Đạo của thánh vực Thiên Kiếm, kết quả lại không có tin tức gì.
Nếu chuyện này là do người khác gây nên, vậy chắc chắn sẽ châm ngòi thổi gió.
Đến lúc đó, nói không chừng hai người đứng đầu thánh vực Đại Võ và thánh vực Thiên Kiếm có thể sẽ xảy ra chuyện gì đó không hay.
Các chủ đại nhân sẽ làm thế nào?
Giờ phút này, hai người đều có những suy nghĩ khác nhau.
Ôn Hiến Chi đưa danh sách thánh bảo mà Tần Ninh viết đến trước mặt Giang Y Y.
Nhìn thấy từng cái tên thánh bảo kia, sắc mặt Giang Y Y biến đổi.
"Sao vậy?"
Giang Du Văn ở một bên hỏi.
"Nhị thúc ngươi xem".
Giang Y Y đưa trang giấy qua, cười khổ nói: "Trong những thánh bảo này có một vài thứ ta còn chưa nghe nói bao giờ, mà ta biết chúng đều vô cùng quý giá, đừng nói nhà họ Giang chúng ta, ngay cả trong Võ Môn cũng rất khó lấy được..."
Giang Du Văn nhìn mỗi loại dược liệu trân quý kia, đột nhiên sững sờ.
"Tên nhóc này đúng là biết chặt chém".
Giang Du Văn không nhịn được nói: "Những dược liệu này... chúng ta đi đâu để lấy ra?"
Giang Y Y cũng nhíu mày.
Giang Du Văn lại nói: "Ba người này có đáng tin không?"
"Lần này có người đánh giết các ngươi, có phải có liên quan với ba người này hay không? Nếu không sao lại trùng hợp như vậy, ba người này đúng lúc xuất hiện ở chỗ các ngươi bí mật rèn luyện, sau đó Thất Đại Đạo liền đến giết các ngươi..."
Giang Y Y bình tĩnh nói: "Nhị thúc quá lo lắng rồi, chắc không có liên quan gì đến ba người kia đâu, chúng ta ở cùng với nhau hai, ba tháng, bọn họ đúng là bị thương thật".