Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bắc Đẩu Minh như được đại xá, trong nháy mắt dẫn đám người của Bắc Đẩu thế gia rút lui nơi đây.

Tình hình lập tức biến đổi.

Văn Hiên tinh chủ giờ phút này mang ánh mắt phức tạp.

Chu Dịch đường chủ cũng ổn định thương thế.

Nguyên Mậu Tuyết vương sử lúc này cũng lặng lẽ nhìn về phía bốn người Tôn Độn.

Thế lực khắp nơi giờ phút này đều trở nên cẩn thận.

"Tôn Độn tinh chủ, chỉ e là không có thời gian cho ngươi chuẩn bị nữa rồi!”

Thấy đám người nhìn mình chằm chằm, Cổ Chấn nhịn không được nói.

"Ta thấy cũng là khó, thế nhưng khó thì cũng phải làm".

Tôn Độn giờ phút này cười nói: "Có điều hôm nay, những người này không thể chạy".

Nói xong, Tôn Độn vẫy tay một cái.

Trong nháy mắt, từng cục đá màu đen rơi xuống một chỗ.

Sau một khắc, cục đá màu đen kia rơi xuống mặt đất trên cổ thành.

Toàn bộ cổ thành đột nhiên xuất hiện mấy bóng người.

Người ở bên trong thành cổ kia mặc quần áo, hình thái cử động, giống như bọn họ vốn đã là cư dân ở trong cổ thành này vậy.

Trong chớp nhoáng này, mọi người đều sững sờ.

Sau một khắc, những người cổ thành hai mắt tản mát ra ánh sáng đen ngòm, không nói hai lời, nháy mắt tấn công tất cả mọi người.

Tôn Độn giờ phút này cười nói: "Trò hay vừa mới bắt đầu, lần này phàm là người tiến vào đảo Thiên Ngoại thì đều không thể sống sót ra ngoài".

"Dù sao, đảo Thiên Ngoại vốn là chuẩn bị cho Thiên Đế các chúng ta".

Trong khoảnh khắc đó, có hẳn hơn trăm vạn người bên trong cổ thành xung phong xuất hiện.

Những người kia, thực lực hoặc cao hoặc thấp, cao nhất chẳng qua cũng mới chỉ là Thiên Nhân, thấp nhất thậm chí còn có Cửu Môn.

Thế nhưng trăm vạn người này phân tán ra, đột nhiên tấn công hơn vạn cao thủ, cường giả tiến vào đây.

"Tôn Độn tinh chủ còn có ngón bài này cơ đấy!"

Hồng Nguyên Kiệt nhịn không được mà cười nói: "Hồng mỗ bội phục".

"Cũng không tính là gì, các chủ đại nhân trước khi rời đi đã giao cho tại hạ chút thủ đoạn, giết Thiên Nhân thì khó, nhưng cũng đủ để cầm chân bọn họ”.

"Lại nói, trăm vạn người, cho dù là sâu kiến, một người muốn giẫm chết cũng phải chịu mệt".

Bốn thân ảnh giờ phút này đứng vững trên không trung, mang theo nét cười lạnh.

Thấy cảnh này, đám người đi theo Tần Ninh tái mặt.

Tiên Nhân phu nhân cau mày nói: "Biết ngay đám Thiên Đế các này sẽ luôn khiến người ta buồn nôn!"

Tần Ninh giờ phút này nhìn bốn phía.

"Đồ diệt một tòa thành của thế giới Cửu Thiên, luyện chế tất cả mọi người trong tòa thành này thành con rối, một bước làm lớn thật, Ma Quang tông phía sau các ngươi đúng là biết làm lớn!"

Lời này vừa nói ra, bốn người tía mặt.

Ma Quang tông!

Sao Tần Ninh biết được?

Giờ này khắc này, Tần Ninh lãnh miệt nói: "Tôn Độn, xem ra ngươi biết nhiều hơn ba tên kia".

"Đã như vậy, trước tiên bắt đầu từ ngươi đi!"

Tần Ninh vung ra một tay.

Độ Sinh Vương Kiếm giờ phút này hóa thành một Kiếm Long, nháy mắt chém về phía Tôn Độn.

"Hừ!"

Cổ Chấn cùng Hồng Nguyên Kiệt liền hừ một tiếng, sải bước ra, đằng đằng sát khí.

Bành...

Độ Sinh Vương Kiếm bị ngăn cản.

Tần Ninh mặt không đổi sắc, bàn tay hất lên, Lôi Long gào thét mà ra.

Tần Ninh giờ phút này mở miệng nói: "Các ngươi đi ngăn cản những con rối kia đi, toàn là người chết bị lợi dụng mà thôi, không cần phải cảm thấy không nỡ".

Lập tức, từng thân ảnh tản ra.

Lôi Long gào thét mà ra, trực tiếp tấn công Tôn Độn.

Lôi Long mang thực lực của cảnh giới Vương Giả.

Tôn Độn giờ phút này mang sắc mặt khó coi.

Giản Dung Tòng giờ phút này cũng không dám ngăn cản.


Ngăn cản sẽ chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK