Bốn mắt nhìn nhau.
Thánh Phi Vũ thấy được sự quyết tâm trong mắt đối phương.
Người này...
"Rồi, chừng đó thôi".
Tần Ninh nói tiếp: "Ta tới Thánh Đạo tông là để điều tra về Ma tộc, ta là người thích yên tĩnh, không thích gây chuyện, nhưng nếu đám đệ tử kia chọc ta thì ta không chắc chuyện ngày hôm nay không xảy ra nữa đâu".
"Tốt nhất là ngươi bảo bọn chúng biết điều chút đi".
Thánh Phi Vũ lập tức trả lời: "Ta chỉ quan tâm tới đệ tử Thánh Thiên Phong, các đạo tử kia trong tương lai sẽ là trụ cột của Thánh Đạo tông, ta..."
"Liên quan gì tới ta!"
Tần Ninh nói thẳng: "Kiếm chuyện với ta thì đạo tử ta cũng giết".
Thánh Phi Vũ nghe vậy thì nín thinh.
Thánh Đạo tông chọc vào quả bom hẹn giờ rồi.
Tên Tần Ninh này toàn làm theo ý mình thôi.
"Ta sẽ điều tra kỹ càng về chuyện ngươi đã nói".
Thánh Phi Vũ thỏa hiệp: "Còn Âu Dương Chí Dũng...", hắn ta chỉ nói lấp lửng rồi đổi chủ đề: "Được, cáo từ".
Ngu Linh Cơ cũng nhìn Tần Ninh thật lâu mới đi theo Thánh Phi Vũ.
Trên đỉnh núi, Tần Ninh ngồi bên bàn một mình cùng một tách trà xanh, vạt áo trắng khẽ phất phơ theo gió, không một tiếng động nào...
Mấy ngày kế tiếp, tên tuổi của Tần Ninh đã truyền đi khắp nơi trong Thánh Đạo tông.
Tần Ninh - mạnh nhất ngoại môn.
Ngông cuồng nhất.
Ngạo mạn nhất.
Trong lúc nhất thời, Tần Ninh còn nổi tiếng hơn cả đạo tử.
Đành chịu thôi, giết cả bốn vị thiên tài của ngoại môn, không nổi tiếng mới là lạ.
Hôm nay, tại đỉnh núi của Tần Ninh.
Lại có người tới.
Từ Hữu Tài! Hắn ta vốn không định đến đây nhưng trưởng lão Vân Thanh Tuyền cứ nhắc tới Tần Ninh mãi, ai mà chịu cho nổi.
Trong đại điện của đỉnh núi.
Nhìn Tần Ninh trong y phục trắng cùng chiếc áo khoác màu xanh, Từ Hữu Tài cười nói: "Tần sư đệ, Vân trưởng lão giục ta nhiều lần lắm rồi, hôm nay ngươi tới Đan Đạo Lâu chơi chút nhé?"
Hắn ta mệt chết đi được.