Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần nào cũng… Hồi đó ta dạy sư tôn các ngươi! Hồi đó Trần Nhất Mặc quỳ trước mặt ta lắng nghe!... Người này biến mình thành Đan Đế thật luôn rồi.

Nếu Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao không đấu lại Tần Ninh về thuật luyện đan thì đã vạch trần lời nói dối của hắn từ đời nào.

"Quân tử nhất ngôn?"

"Tứ mã nan truy!"

Cơ Thi Dao thấy Tần Ninh nói như chém đinh chặt sắt bèn chấp nhận: "Không thành vấn đề, ta sẽ bảo Lãng Thư Thành thời gian nghe theo mệnh lệnh của nhà họ Linh, bất quá thì ta bảo hắn đi diệt môn bên Tuyên Châu luôn!"

Đương nhiên Tần Ninh không quan tâm tới lời nói đó.

Thực lực của Đan Đỉnh môn của Lãng Châu rất đáng gờm.

Nhưng muốn tiêu diệt Ngạo Thế Đường ở Tuyên Châu thì vẫn chưa đủ tư cách.

"Được rồi, hai người đi truyền tin đi".

Tần Ninh dặn dò: "Sắp tới ta sẽ ở lại Vạn Độc Tông, không đi đâu cả".

"Biết rồi".

Thời Thanh Trúc nhìn bóng lưng hai người, lén đặt bình hồ lô rượu trong tay xuống.

Tần Ninh vươn tay ra cầm lấy bình rượu rồi ngẩng đầu uống một hơi.

"Chàng để lại cho ta xíu đi mà...", Thời Thanh Trúc nói trong đau khổ.

Cướp rượu của nàng khác gì lấy mạng nàng đâu!

"Thế mà cũng tiếc hả?"

"Muốn trách thì trách hai người họ mê rượu hơn ta đi, ngày nào cũng nhậu nhẹt, tức chết ta".

Thời Thanh Trúc giận dỗi trách móc: "Sao chàng không bảo hai người đó nghe lời? Đó là đồ tôn của chàng mà?"

Tần Ninh xoa đầu nàng rồi sờ mặt nàng, cười nói: "Lúc ta rời khỏi Cửu Nguyên Vực chỉ dặn dò qua với Trần Nhất Mặc thôi chứ chưa gặp ba đứa đệ tôn".

"Ta không thể chứng minh thân phận của mình với bọn nó".

"Thế ngày nào ta cũng bị bọn họ cướp rượu rồi còn gì?"

Thời Thanh Trúc nổi giận.

"Thật ra không phải là không có cách...", Tần Ninh từ tốn bảo: "Trong nhà họ Linh cất giấu ba cuốn Cửu Nguyên Đan Điển, ta đã bí mật thu hồi, đang cầm chúng đây. Nếu ta mở Đan Điển, cho thấy những điều lý thú bên trong thì hai người đó sẽ tin thôi!"

Thời Thanh Trúc bèn nói: "Vậy còn chờ gì nữa? Chàng mau mở Đan Điển đi chứ!"

"Vẫn chưa phải lúc".

Tần Ninh đáp lời: "Một khi Đan Điển được mở ra, mọi người sẽ biết đến sự tồn tại của nó, toàn bộ Cửu Nguyên Vực thậm chí Thượng Nguyên Thiên sẽ rơi vào hỗn loạn. Ta chưa thể mở vào lúc này được...", chỉ cần mở thôi là tin tức về Đan Điển sẽ bị truyền đi khắp nơi, thế lực lớn trên khắp Cửu Nguyên Vực, Thượng Nguyên Thiên sẽ hoàn toàn bùng nổ.

Kể cả Tần Ninh cũng không thể lường trước chuyện gì sẽ xảy đến sau đó.

Hơn nữa giờ vẫn chưa tới lúc.


Mối bận tâm của hắn chỉ có hai chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK