Tiếng nổ ầm ầm như sấm, hai người vừa tiếp xúc đã bắn ra.
Vân Sương Nhi vẫn đứng tại chỗ bất động, còn Dương Tuyệt thì lại hậm hực hừ một tiếng, lùi lại phía sau khoảng 10 bước, suýt nữa ngã trên mặt đất.
“Cảnh giới Linh Phách tầng 4!”
Cảm nhận được thực lực của Vân Sương Nhi, sắc mặt của Dương Tuyệt trở nên lạnh lẽo.
Cô gái này trông còn nhỏ hơn gã 2 tuổi thế mà đã đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 4.
Cảnh tượng này khiến những người khác đều kinh ngạc.
“Để ta!”
Dương Vấn Phong lúc này cũng lạnh lùng.
Xem ra, kẻ gây chuyện cũng không lương thiện gì.
Còn trẻ thế mà đã đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 4, cô gái này có thể nói là thiên phú yêu quái đấy.
Chẳng trách lại giết được đến cương quốc Tam Dương bọn chúng.
“Sợ ngươi sao?”
Vân Sương Nhi quát lên, không hề để ý.
Cô ấy vốn là hỗn độn thể, tu luyện Hỗn Độn Ngọc Thân quyết, pháp môn ngưng tụ, vô số biến hóa kỳ lạ, chuyển linh khí thành chân nguyên, phóng tới người bên cạnh, là chuyện nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng Hỗn Độn Ngọc Thân quyết lại làm được điều đó.
Chỉ điểm này thôi đã đủ để thấy sự mạnh mẽ của Hỗn Độn Ngọc Thân quyết, đủ để thấy độ cao thâm khó dò của công tử.
Với tư cách là tì nữ, Diệp Viên Viên còn mạnh hơn cô ấy một bậc cho nên cô ấy rất ít khi ra tay, nhưng hôm nay thì dường như không cần Diệp Viên Viên phải động tay nữa.
Còn công tử thì cũng không cần phải nhọc tâm.
“Hỗn độn chưởng!”
Lúc này, Vân Sương Nhi vỗ ra một chưởng, chưởng phong nhẹ bay bay, trong chớp mắt ngưng tụ lại, khí thế bùng nổ đột nhiên nâng cấp.
Bùm…
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, thân thể của Dương Vấn Phong mãnh liệt lui về phía sau.
Một chưởng đã đánh bại trận.
Lúc này, mọi người cũng đều hoảng hốt.
Một chưởng đánh bại!
Đây là sức mạnh tới trình độ nào chứ?
Dương Vấn Phong và Dương Tuyệt đều là thiên chi kiêu tử cảnh giới Linh Phách tầng 4, con cháu chính tông thiên tài của cương quốc Tam Dương.
Lúc này, sắc mặt hai người vô cùng khó coi.
Tới gây phiền phức cho Tần Ninh mà lại bị tỳ nữ của hắn ra cản lại.
Dương Thiên Thương tỏ vẻ mặt âm trầm, lạnh lùng.
“Lão Lạc!”