Chuyện đã bại lộ thì không cần thiết phải che che giấu giấu nữa.
Nếu như nhà họ Linh thật sự muốn đưa Nguyên Võ bang vào tròng thì lật mặt thôi, Nguyên Võ bang không sợ.
"Tiểu tử thối, mở to mắt ra xem ta sẽ xé toạc miệng ngươi thế nào".
Câu vừa dứt, khí thế Nguyên Trung Thiên bộc phát ra ngoài, sức mạnh khủng khiếp vận chuyển khắp toàn thân, pháp thân Ngưng Thể, ngưng tụ như thật thể hiện ra.
Cảnh giới Đại Chí Tôn.
Kèm theo là thể văn của ba đạo pháp thân.
Là hậu kỳ.
"Ngươi chán sống rồi".
Chẳng mấy chốc Nguyên Trung Thiên đã áp sát Tần Ninh.
Tuy nhiên, ngay lúc đó, hắn còn chưa xuất thủ thì Thời Thanh Trúc đã đột ngột xuất hiện, bàn tay trắng như ngọc nắm chặt, ánh sáng chiếu ra bốn phía, pháp thân Ngưng Thể, ba đạo pháp văn.
Đại Chí Tôn hậu kỳ! Nguyên Trung Thiên sững sờ.
Không ngờ nữ tử này trông chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi mà cũng là cảnh giới Đại Chí Tôn hậu kỳ.
Làm sao có thể!
Ầm... Thời Thanh Trúc nắm chặt nắm đấm rồi tung ra, hàng vạn tia sáng rực rỡ ngưng tụ rồi giải phóng.
Bùm... Tiếng nổ nặng nề truyền đến, cửa ra vào của Nguyên Võ bang lập tức nổ tung.
Mọi người chỉ thấy bóng dáng Nguyên Trung Thiên thụt lùi thật nhanh, người hắn ta tắm máu như bị mũi kiếm sắc bén chém mấy nhát.
"Bang chủ!"
"Bang chủ!"
Tất cả mọi người đều tái mặt.
Một chiêu! Không thể tin được bang chủ bị thiếu nữ kia đánh bại chỉ bằng một chiêu.
Thời Thanh Trúc đáp xuống, đến bên cạnh Tần Ninh rồi tủm tỉm hỏi: "Ta có giỏi không?"
"Giỏi lắm!"
Hắn xoa đầu nàng.
Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đứng kế đó nhìn nhau.
"Chúng ta mà ra tay giành mất cơ hội tỏa sáng của sư tôn thì chắc bị ký đầu luôn chứ không phải được xoa đầu nữa".
Lý Huyền Đạo nghe Diệp Nam Hiên nói thế thì bật cười, đáp: "Giờ ngươi cũng có thực lực giành cơ hội tỏa sáng đâu mà đòi!"
"Hứ..."
Cảnh tượng vừa rồi khiến Nguyên Trung Nhân vô cùng nổi nóng, hắn ta quát tháo: "Tất cả xông lên, làm thịt bọn chúng".