Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Khi khuếch tán đến mười vạn mét, thì đó chính là Thiên Vương, lúc này, sức mạnh của Vương Giả sẽ xảy ra biến hoá vô cùng lớn, khác xa với Vương Giả.

Đây chính là sự cường đại của Thiên Vương.

Về phần Tần Ninh, năm đó, biển linh thức mở ra đã là trăm vạn mét, vô cùng hiếm có.

Cho đến nay, vẫn chưa người nào có thể vượt qua được.

“Ta…đi qua rất nhiều nơi, thế giới Cửu Thiên, cũng không tốt như những gì các ngươi suy nghĩ”.

Tần Ninh thản nhiên nói: “Nhưng mà khi kiếp nạn của ngươi buông xuống, ngươi cũng không sống được bao lâu nữa, ta có thể suy xét đến việc đưa ngươi đến thế giới Cửu Thiên”.

“Ít nhất, khi đó ngươi phi thăng chứ không phải là chết đi, Thiên Ngoại Tiên sẽ không bị yêu ma quỷ quái gì động vào!”

Trấn Thiên Vương trầm mặc.

“Nhóc thối, ngươi vẫn chưa nói, tám vạn năm qua, ngươi đã đi đâu…”, Thiên Khí Vương mắng một câu.

Ở đây, cũng chỉ có Thiên Khí Vương dám nói chuyện như vậy với Tần Ninh.

Năm đó, Tần Ninh vừa mới xưng Vương, ông ta đã là Vương Giả.

Dựa theo cấp bậc thân phận, quả thật là cao hơn.

“Ai cần ngươi quan tâm?”

Tần Ninh không trả lời, chỉ hỏi: “Rốt cuộc là Thiên Đế các ở đâu?”

“Huyền Thiên Sơn!”

Trấn Thiên Vương bình tĩnh nói.

“Cấm địa đối với Vương Giả, có áp chế…”

“Lão phu cũng biết”.

Trấn Thiên Vương tiếp tục nói: “Nhưng mà, sau khi trải qua điều tra, có lẽ Thiên Đế các ở bên trong Huyền Thiên Sơn, nhưng rốt cuộc là ở nơi nào…Dù sao thì nơi đó cũng là tuyệt địa, những năm gần đây, có rất ít Thiên Nhân nguyện ý tiến vào đó điều tra…”

“Có chút thú vị…”, Tần Ninh thì thầm nói: “Xem ra, phải đi một chuyến đến Huyền Thiên Sơn”.

“Vương Giả bị áp chế, có lẽ đó chỉ là mặt ngoài?”

Câu này của Tần Ninh làm cho Thiên Khí Vương và Trấn Thiên Vương thay đổi sắc mặt.

“Có ý gì?”

“Là ý này”.

Tần Ninh phất tay nói: “Được rồi, không phải là ngươi muốn hỏi về mười một món vương khí sao?

Cho ngươi hỏi, đi thôi!”

Nghe được những lời này, vẻ mặt Thiên Khí Vương lập tức trở nên vui vẻ.

Trấn Thiên Vương đứng dậy rời khỏi đại điện.

Cùng lúc đó, bên ngoài đại điện, cha con Tiên Vũ Sinh và Tiên Lạc Vũ đang im lặng chờ đợi.

“Cha…”

“Ông nội…”

Trấn Thiên Vương thản nhiên nói: “Được rồi, truyền tin tức xuống dưới, thế lực các nơi, ai muốn đến hải đảo Thiên Ngoại thì cứ đến, cứ vậy đi”.

“Tần Ninh kia…”

“Hắn nhất định sẽ đi!”

Trấn Thiên Vương bình tĩnh nói: “Tiêu Cốt Thiên Sâm, Phần Hồn Thiên Thuỷ, Huyết Viêm Linh Hoa, ba loại dược liệu này có thể giúp giải trừ kịch độc trong biển linh thức của Dương Thanh Vân!”

“Nhất định là hắn muốn tìm được mấy thứ này”.

“Trong đại lục Vạn Thiên, trong Thiên Ngoại Tiên của chúng ta cũng không có, vậy thì chỉ có thể đến biển Thiên Ngoại tìm kiếm”.

“Tên nhóc này là chúa gây chuyện, nếu như gặp phải phiền toái thì các ngươi phải lập tức cách xa hắn, cho dù các ngươi có chết hết thì hắn cũng sẽ không chết”.

“Nếu như bị bao vây thì tìm hắn xin giúp đỡ, hắn không cứu cũng phải cứu!”

Nghe được những lời này, hai người Tiên Vũ Sinh và Tiên Lạc Vũ đều gật đầu.

Tiên Lạc Vũ đột nhiên thì thầm: “Chẳng may hắn không cứu thì sao?”

“Không cứu thì khóc nháo làm loạn”.

Trấn Thiên Vương thẳng thừng nói: “Đừng thấy người này cái gì cũng không quan tâm, cái gì cũng không hỏi đến mà lầm, hắn chỉ nổi giận với người ngoài, còn nếu là đồ đệ của hắn, phụ nữ của hắn, người của hắn, thì hắn sẽ bảo vệ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK