Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Việc này không tuyệt đối đến vậy, bọn họ thuộc về thế hệ đi trước, ta cũng không biết thực lực ẩn tàng của bọn họ ra sao, tựa như ông bà nội của ta... ta cảm thấy bọn họ mạnh đến quá đáng, nhưng mà... thuộc dạng già cả lười quan tâm việc nhà ở mấy gia tộc lánh đời ấy... chỉ cần mấy vị mẫu thân, em trai em gái của ta không có gì nguy hiểm thì bọn họ sẽ không xuất hiện”.

“Cho dù có nguy hiểm thì cũng chưa chắc bọn họ có mặt nữa là...”, “Ơ?”

Khương Thái Vi rất bất ngờ.

Sao nàng lại cảm thấy ông bà của Tần Ninh không thèm quan tâm tới Mục tộc! “Nàng đừng kinh ngạc...”, Tần Ninh không khỏi cười nói: “Mấy lão già Mục tộc nhà ta có hơi kỳ lạ, đôi khi bọn em trai em gái ta sẽ sợ bà nội, còn bà nội cũng lười quan tâm bọn họ...”, “Bà nội của ta... ừ... ừ thì... rất kỳ quái”.

Rất kỳ quái sao?

Khương Thái Vi càng nghe càng thấy thú vị.

Nàng biết xuất thân của Tần Ninh không tầm thường, biết tên của Tần Ninh không phải là Tần Ninh, mà là Mục Ninh.

Nàng càng biết phụ mẫu của Tần Ninh là sự tồn tại khó lường trên thế giới này, biết ông bà nội của hắn cũng là những người rất đỉnh.

Thần Đế! Đó là sự tồn tại tối cao ở thế giới này.

Trước kia, nàng chỉ cảm thấy bất luận ra sức tưởng tượng đến thế nào đi nữa thì hình tượng chúa tể thế giới này vẫn không thể nào hiện lên trong lòng được.

Hiện tại Khương Thái Vi ở chung với Tần Ninh, nàng cảm thấy rằng rồi sẽ có một ngày sẽ được diện kiến người nọ, tuy là thế nhưng lòng vẫn đầy tò mò.

Nói khó nghe là nàng giờ như một đứa ăn xin đang tò mò gia đình hoàng đế như thế nào.

Tần Ninh mỉm cười nói: “Bà nội ta rất kiêu ngạo”.

“Kiêu ngạo sao?”

Ngón tay Khương Thái Vi chạm vào chiếc cằm trắng nõn của mình, cười một tràng nói: “Nếu là ta thì ta cũng kiêu ngạo”.

“Hả?”

“Phu quân của ta là Thần Đế, con trai của ta cũng là Thần Đế, cả con dâu cháu trai cũng thế, bản thân ta cũng là Thần Đế, tất nhiên là ta sẽ kiêu ngạo rồi!”

Khương Thái Vi cảm thấy rất thú vị.

Tần Ninh gãi đầu, nói: “Điều này không đúng lắm, nhà họ Mục chúng ta trước khi là Thần Đế, bà nội ta cũng đã rất kiêu ngạo rồi”.

“Dù sao thì sau khi gặp là nàng sẽ biết thôi”.

“Ta có thể gặp bà ấy sao?”

Đôi mắt Khương Thái Vi rực sáng.

“Tất nhiên!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK