Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Cứ nói như vậy!”

“Huyết Viêm Linh Hoa vô cùng giảo hoạt, dù sao cũng là linh thực, vẫn có linh trí nhất định!”

“Nhưng vừa rồi ta đã sắp thành công, hao phí bản thân tám phần tinh máu”.

“Tên nhãi này vừa rồi bị lừa, muốn dụ hắn ra ngoài lần nữa, vậy thì cần tinh máu mạnh gấp mười lần để dẫn dụ”.

“Lúc này mới là khó khăn nhất!”

Nghe thấy lời này, Bắc Đẩu Hải cau mày nói: “Nói như vậy, tinh máu của mấy người các ngươi cùng chung một chỗ cũng không đủ?”

“Ừ!”

Tần Ninh nghiêm túc gật đầu.

Sắc mặt Bắc Đẩu Hải u ám.

“Vậy giữ lại các ngươi có ích lợi gì?”

Bắc Đẩu Hải lạnh lùng nói.

“Nhưng cũng không phải là không có bất kỳ biện pháp!”

Lúc này Tần Ninh lại mở miệng.

Bắc Đẩu Hải cười một tiếng: “Coi như ngươi thức thời, Thiên Nhân nhị bộ có thể giết Thiên Nhân thất bộ, nhưng cảnh giới Thiên Nhân tam bộ cũng không phải đối thủ của cảnh giới Bán Vương ta”.

“Xem ra không bức bách ngươi, ngươi không biết tiềm lực bản thân bao nhiêu!”

“Nói đi, cách gì!”

Tần Ninh đứng ở bên trong sơn cốc, nhàn nhạt nói: “Đơn giản, vừa nãy Huyết Viêm Linh Hoa này bị lừa rồi, bây giờ chúng ta cần nhiều tinh huyết hơn để dẫn nó xuất hiện”.

Nghe thấy lời này, Bắc Đẩu Hải ngắt lời nói: “Ngươi vừa nói rồi, cách này không thông, mấy người các ngươi chết rồi tinh huyết cũng không đủ”.

“Nhưng…”, Tần Ninh nhìn về phía Bắc Đẩu Hải cười một tiếng: “Mấy chục người các ngươi chết rồi là đủ!”

Lời này vừa nói ra, bên trong sơn cốc bầu không khí ngưng lại.

Bắc Đẩu Hải đứng chắp tay, sắc mặt lạnh lẽo.

“Ngươi đùa bỡn ta?”

“Không, ta nghiêm túc!”

Tần Ninh lúc này giọng đổi lạnh.

“Ngươi… thật sự chọc giận ta rồi!”

Lời vừa dứt, một đường kiếm mang lúc này phá hư không.

Vù… Trường kiếm trong nháy mắt phá không mà ra.

Trong nháy mắt.

Khí tức mạnh mẽ phá không ra.

“Giết!”

Lời Tần Ninh vừa dứt.

Năm người Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư cũng không khách khí.

Giữa tiếng đùng đoàng, Tần Ninh đi trực diện về phía năm người Bắc Đẩu Hải.

Bắc Đẩu thế gia! Cũng là một đại thế lực siêu cấp.

Chỉ có điều không phải bất kỳ thế lực siêu cấp nào cũng có Vương Giả trấn giữ.

Bắc Đẩu thế gia thuộc về thế lực siêu cấp tương đối yếu thế.

Trưởng tộc đương thời Bắc Đẩu Hải! Cảnh giới Bán Vương.

Hơn nữa bốn người Bắc Đẩu Khải, Bắc Đẩu Lam bên cạnh có hai vị Thiên Nhân thất bộ, hai vị Thiên Nhân lục bộ.

Không tính là yếu!

Lúc này ánh mắt Tần Ninh mang một tia lạnh lùng.

Vương Kiếm Độ Sinh này trong nháy mắt giết về phía năm người.

Bây giờ khí thế cường đại nở rộ ra.

“Hừ, Thiên Nhân tam bộ, tinh huyết hao tổn hơn nửa, ngươi còn muốn phản kháng? Tự tìm cái chết!”, sắc mặt Bắc Đẩu Hải lạnh lùng.

Ông ta cũng từng nghe đồn “hành động vĩ đại” của Tần Ninh.

Thiên Nhân nhị bộ! Chém chết Thiên Nhân ngũ bộ, lại giết Thiên Nhân thất bộ.

Nhưng ở trước mặt cảnh giới Bán Vương phách lối vẫn chưa đủ tư cách.

Nơi này là biển Thiên Ngoại.

Tần Ninh không ở Thiên Ngoại Tiên.

Không ai bảo vệ hắn!

Ầm…

Trong nháy mắt, giao chiến bắt đầu.

Trên đất ánh sáng nổi lên bốn phía.

Vương Kiếm Độ Sinh lúc này bộc phát ra kiếm mang chói lóa.

Một kiếm chém xuống, khí tức lạnh như băng trong nháy mắt giải phóng.

Linh khí và linh thức trong nháy mắt dung hợp.

Linh khí dưới sự dẫn đường của Vương Kiếm Độ Sinh, lạnh thấu xương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK