Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngụy Hằng tò mò hỏi.

“Thiên Hỏa Sơn là một nơi tốt đẹp!”

Tần Ninh cười rồi nói: “Thiên Hỏa Tông chiếm lĩnh Thiên Hỏa Sơn, chắc chắn sẽ có ngày quật khởi, đương nhiên, các ngươi không được phép làm bừa”.

“Chỉ có điều nơi này tuy tốt nhưng cũng có chỗ bất lợi”.

Tuy tốt nhưng cũng có chỗ bất lợi là sao?

Tần Ninh nói tiếp: “Cái Thiên Hỏa Sơn này, chắc chắn là nơi thần bí nhất của Đại Nhật tiên châu… thậm chí là của tất cả các đại tiên châu, nơi đây bất phàm, tiên mạch dồi dào, đây chỉ là mặt ngoài, phía dưới tiên mạch, còn có thứ khác…”

“Chẳng qua là thứ đó vẫn chưa được khai thác, nếu một ngày kia, nó xuất hiện, nhất định sẽ làm Đại Nhật tiên châu, thậm chí là cả tiên vực Đại La phải chấn động”.

“Mà tới lúc đó, Thiên Hỏa Tông chính là kiến bò trên chảo nóng, bị người xâm chiếm là chuyện nhỏ, chỉ sợ rằng ngay cả cái móng nhà cũng sẽ bị đào sạch”.

Hắn vừa nói xong, sắc mặt Ngụy Hằng tái nhợt.

Ông ta biết Tần Ninh không có khả năng ăn nói bừa bãi.

Ông ta đã chứng kiến thực lực và sự cường đại của Tần Ninh.

Nhưng mà… Thiên Vĩnh Sinh không thấy vậy.

Vị Tần Ninh được trưởng lão Ngụy Hằng tung hô tới tận trời xanh này, gặp mặt một lần, cũng chỉ có như vậy mà thôi! Chỉ biết nịnh nọt Thiên Hỏa Tông.

Thiên Vĩnh Sinh ông ta là người dễ dàng bị nịnh hót như vậy sao?

Thiên Vĩnh Sinh chắp tay cười, nói: “Tần công tử khen trật rồi, Thiên Hỏa Tông của bọn ta không có năng lực lớn như vậy, cái Thiên Hỏa Sơn này cũng chính là nơi bắt nguồn của nhà họ Thiên bọn ta, chỉ là trùng hợp mà thôi…”

“Nếu Thiên Hỏa Sơn tốt giống như Tần công tử vừa nói thì cũng không tới phiên Thiên Hỏa Tông bọn ta chiếm cứ nơi đây rồi”.

Tần Ninh cười nói: “Nơi này thật sự rất tốt, chưa được đào bới hoàn toàn, đợi đến một ngày thật sự đào ra được, chắc chắn sẽ làm thế gian rung động”.

“Đến lúc đó… có thể có Kim Tiên chen chúc nhau đến đây”.

Nghe thấy vậy, Thiên Vĩnh Sinh càng cảm thấy Tần Ninh là hạng mua danh chuộc tiếng.

Thiên Hỏa Tông bọn ta còn cần ngươi tung hô à?

Thiên Vĩnh Sinh lại nói: “Tần công tử mắt sáng như đuốc, vậy xin hỏi cái nơi bảo địa tuyệt thế này sẽ bày ra sự khủng bố của nó vào lúc nào vậy?”

Tần Ninh nhìn về phía xa xôi, hắn chậm rãi nói: “Ta chỉ có thực lực của một Địa Tiên tam phẩm mà thôi, không nhìn ra được, có thể là ngày mai, có thể là năm sau, cũng có thể là ngàn năm, mấy ngàn năm, nhưng sẽ không vượt qua khỏi một vạn năm đâu”.

“Tới lúc đó, Thiên Hỏa Tông chắc chắn sẽ trở thành thánh địa của thế gia, đó là phúc nhưng cũng là họa, thấy Thiên Hỏa Tông có cơ hội ngóc đầu dậy, các thế lực khác ở Đại Nhật tiên châu tất nhiên sẽ không để cho Thiên Hỏa Tông nổi dậy!”

Nói chuyện giật gân! Thiên Vĩnh Sinh khinh thường ở trong lòng.

Nếu Tần phu nhân không phải là một vị Kim Tiên thì ông ta đã đứng dậy vỗ bàn chửi vào mặt từ lâu rồi.

Người thanh niên này, tỏ vẻ mình là cao nhân lánh đời, rất biết diễn.

Trên thực tế, hắn chính là một người đàn ông chỉ biết dựa dẫm vào phụ nữ, ăn cơm mềm.

Một tên Địa Tiên, ra vẻ cao nhân lánh đời làm cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK