“Phụ thân!”
Vương Tiêu Đông thoạt nhìn trên dưới ba mươi tuổi, trên người mặc bộ trang phục cứng cáp, hắn ta trịnh trọng nói: “Phụ thân, Tứ Anh bang xong rồi!”
Một từ vừa dứt, người ở trước mặt hắn ta, Vương Đại Hải, hai thái dương lập tức trắng bệch, thân hình hơi béo của ông ta khẽ lay động ngón tay.
Tứ Anh bang xong rồi! Ai cũng không ngờ đến điều này!
“Lệ Thanh Phong cũng bại dưới tay hắn…”, Vương Đại Hải thở dài.
Lệ Thanh Phong bị đánh bại, ông ta không ngờ tới.
Một tên nhóc Hoá Thánh thập trọng, vậy mà lại cường đại như thế.
Đổi lại là ai, cũng sẽ không thể nào ngờ tới nhỉ?
Vương Tiêu Đông không nhịn được nói: “Phụ thân, Vương gia chúng ta…”
“Đầu hàng đi!”
Vương Đại Hải thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chúng ta, không phải là đối thủ…”
Đúng vậy, không phải là đối thủ! Vương Đại Hải cũng là Hư Thanh tầng bốn.
Mà chính bản thân ông ta, cũng không giống như Lệ Thanh Phong.
Lệ Thanh Phong liều mạng mà bước đi, đạt được thành tựu Hư Thánh tầng bốn, một tay sáng tạo nên Tứ Anh bang, tìm được chỗ đứng bên trong thành Thanh Ma.
Mà Vương gia của ông ta, vốn dĩ đã lớn mạnh bên trong thành Thanh Ma, ở trong tay ông ta, cũng chỉ là tiến thêm được một bước.
Ông ta không bằng Lệ Thanh Phong, vậy mà Lệ Thanh Phong đã chết.
Phản kháng, chính là đường chết.
Vương Tiêu Đông nắm chặt hai tay, dáng vẻ tràn đầy uất ức.
“Hoắc Hủ đại sư đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh…Lão cáo già kia…”
Nghe được những lời này, Vương Đại Hải cũng nở nụ cười.
“Cái tên Hoắc Hủ kia…”, Vương Đại Hải từ từ nói: “Từ trước đến nay đã vô liêm sỉ thành thói!”
“Thân là thánh đan sư nhị phẩm, vòng giao thiệp của ông ta rất lớn, nếu như Tần Ninh đối phó với ông ta, chỉ sợ là có rủi ro lớn hơn, nhưng mà Tần Ninh lại đi tìm chúng ta trước, Nguyên Đan hội lại không ra mặt, chúng ta chỉ có thể đầu hàng!”
Giờ phút này, vẻ mặt Vương Tiêu Đông đầy chua xót.
“Vương gia, chết đi!”
Một âm thanh vang lên, không rõ cảm xúc truyền khắp phủ đệ Vương gia.
“Tần Ninh công tử!”
Lúc này, Vương Đại Hải bước ra ngoài, bay lên không trung.
“Tại hạ là tộc trưởng của nhà họ Vương, Vương Đại Hải!”
“Xâm chiếm Xuy Tuyết Trai của ngươi là Vương Đại Hải ta không biết sống chết!”
“Hôm nay, Vương Đại Hải ta nguyện ý, trên dưới tông tộc, quy phục Tần công tử!”
Một từ vừa dứt, Tần Ninh nhìn Vương Đại Hải.
“Đầu hàng sao?”
Tần Ninh híp lại hai mắt, ánh mắt tập trung vào phụ tử hai người Vương Đại Hải và Vương Tiêu Đông.
“Có thể!”
Nghe được những lời này, Vương Đại Hải, Vương Tiêu Đông, cùng với các vị tộc lão đều nhẹ nhàng thở ra.
“Nhưng mà, phụ tử các ngươi, phải tự sát tạ tội!”
Lời này vừa nói ra, tâm tình vừa mới buông lỏng lại lập tức nhấc lên.
Tự sát tạ tội?
Vương Đại Hải, Vương Tiêu Đông cùng với mọi người ở Vương gia, sắc mặt đều thay đổi.
“Tần Ninh công tử!”
Vương Đại Hải vội vàng nói: “Lần này chiếm cứ Xuy Tuyết Trai chính là Nguyên Đan hội dẫn đầu, nhà họ Vương của ta và Tứ Anh bang chỉ làm phụ thôi!”
“Chúng ta có tội, chúng ta đồng ý nhận tội, cam tâm tình nguyện quy hàng Tần công tử”.
“Chỉ là Tần công tử muốn mạng sống của cha con chúng ta...”, giờ phút này Tần Ninh lại trực tiếp nhìn về phía Vương Tiêu Đông.
“Lý Linh Linh bị ngươi ép chết đúng không?”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Vương Tiêu Đông biến đổi.
“Tần công tử!”