Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lần nào Trần Nhất Mặc cũng đều không dám phản kháng, quan trọng hơn chính là mỗi một lời khiển trách của Tần Ninh, Trần Nhất Mặc đều ghi nhớ rất kỹ.

Chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, xác suất Trần Nhất Mặc luyện chế ra tiên đan đã tăng lên rất nhiều, phẩm chất lại hoàn toàn khác nhau.

Đúng là thầy nào trò nấy! Bạch Bán An thật sự quá phục! Mà đồng thời, Tần Ninh cũng bắt đầu dạy dỗ Bạch Bán An.

Điều này khiến ông ta cực kỳ kích động.

Ngày hôm đó, bên trong sơn cốc, ba người ngồi đối diện, trên cái bàn trước mặt để rất nhiều món ngon làm từ tiên thú cấp một, tiên thú cấp hai, còn có rượu ngon, mùi thơm nức mũi.

Những món ăn này có thể nói là cực kỳ hoàn hảo.

Bạch Bán An đã dùng hết tất cả sức lực để lấy lòng sư đồ hai người Tần Ninh và Trần Nhất Mặc.

"Ờm, Tần tiên sinh...", Bạch Bán An cười tủm tỉm nói: "Hai tháng nay ngươi dạy dỗ ta đều không phải là đạo đan thuật, mà là hướng dẫn tu hành...", "Ta... ta muốn trở thành tiên đan sư...", nói đến chỗ này, Bạch Bán An lại vội vàng nói: "Dĩ nhiên, ta cũng không hề chê tiên sinh dạy dỗ không tốt, ngược lại, hiểu biết của tiên sinh về đạo tu hành cũng thâm hậu mạnh mẽ như vậy, đây là điều mà tại hạ không nghĩ tới".

"Chẳng qua là... ta muốn học đan thuật...", thiên phú tu hành của Bạch Bán An rất tốt, nếu không cũng không có khả năng trở thành người đứng đầu Bạch Thạch Thánh Địa.

Sự dạy dỗ của Tần Ninh quả thật rất tốt, nhưng đây cũng không phải là điều mà ông ta mong muốn.

Nhìn dáng vẻ mất tự nhiên của Bạch Bán An, Tần Ninh cười nói: "Ngươi cứ học cho tử tế, nhiều nhất mười ngày, hoặc là nửa tháng, ngươi sẽ phát hiện ra thay đổi".

Thay đổi?

Cái gì thay đổi?

Nếu Tần Ninh đã nói như vậy, Bạch Bán An cũng không tiện nói thêm cái gì.

Cứ như vậy, thoáng một cái đã qua mười ngày, hôm đó, ở bên trong sơn cốc, Trần Nhất Mặc đang học nhận biết dược liệu, tiên thú, một bóng người chạy từ bên ngoài sơn cốc vào như một cơn gió.

"Tần đại tiên sư!"

Bạch Bán An chạy vào nhanh như gió, quỳ rạp xuống trước người Tần Ninh, cực kỳ ngạc nhiên mừng rỡ nói: "Thần, ngươi đúng là thần, ngươi nhìn xem đây là cái gì!"

Trần Nhất Mặc đi tới nhìn tiên đan trong tay Bạch Bán An, khó hiểu nói: "Ích Huyền Tiên Đan, tiên đan nhất phẩm có thể giúp cảnh giới Chân Tiên ngưng tụ tiên khí vào cơ thể, sao vậy?"

Bạch Bán An nhìn Trần Nhất Mặc, lo lắng nói: "Trần đại sư, ngươi nhìn thêm chút nữa đi!"

Trần Nhất Mặc xích gần nhìn ngắm nghía một lát, lúc này mới nói: "Ồ... Ích Huyền Tiên Đan phẩm chất tốt hơn lúc trước ngươi luyện chế".

"Đúng vậy!"

Bạch Bán An kích động nói: "Sự dạy dỗ của Tần đại tiên sư đã có hiệu quả!"

Dạy dỗ! Có hiệu quả?

Trần Nhất Mặc vô cùng ngạc nhiên.


Trần Nhất Mặc tự nhận là mình đã tốn rất nhiều công sức để dạy dỗ Bạch Bán An, hơn nữa đúng là tận tâm tận lực, nhưng Bạch Bán An lại học không tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK