Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Đồ khốn nạn, đây là việc lớn, sao có thể nói cho cho người ngoài biết?”

Giờ phút này, ông lão áo choàng trắng vô cùng tức giận nói.

Mấy người thanh niên cũng từ từ tản ra.

Sự việc hình như có chút không thích hợp.

Mấy vị cường giả Địa Thánh đánh nhau, bọn họ không có tư cách để nhúng tay vào.

Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười nhìn về phía Lăng Loạn đạo nhân, chậm rãi nói: “Ô Long Phong, xem ra không chỉ một mình Ô Ngạn bị ảnh hưởng, mấy vị ở đây cũng bị ảnh hưởng không nhỏ!”

Giờ phút này, sắc mặt Ô Long Phong khẽ thay đổi.

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Trước mắt thì chỉ có một biện pháp”.

Tần Ninh bình tĩnh nói: “Giết mấy người bọn họ, làm cho những người chịu khổ khác kinh hãi, cứng rắn tiến vào cấm địa, ngăn cản Thánh Vương thức tỉnh”.

Nghe được những lời này, Ô Long Phong rối rắm.

“Không thể đánh thức bọn họ sao?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh có chút kỳ quái.

“Bọn họ đã bị hơi thở của Thánh Vương ảnh hưởng, qua nhiều năm như vậy đã xâm nhập vào sâu cơ thể, ngươi cho là còn có thể tỉnh lại được sao?

Hiện tại, chấp niệm của bọn họ đối với việc Thánh Vương thức tỉnh, dẫn dắt người chịu khổ đi đến vinh quang sâu sắc hơn bất cứ thứ gì!”

Lúc này, Ô Long Phong lộ ra vẻ thương tiếc.

“Toàn bộ Thánh Nhân, Hư Thánh của dòng tộc chịu khổ tránh hết ra!”

Ô Long Phong quát lớn: “Ba vị trưởng lão và thủ lĩnh bị di thể của Thánh Vương mê hoặc, đã mất đi sự tỉnh táo!”

“Hôm nay, ta phải bất đắc dĩ mà giết chết ba vị trưởng lão!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.

“Ô Long Phong, ngươi muốn làm phản sao?”

“Giết chết ba vị trưởng lão, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?”

“Làm loạn!”

Xung quanh, từng tiếng mắng chửi vang lên.

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong, bình tĩnh nói: “Ba người này, ta sẽ giết, cấm địa ở đâu hẳn là ngươi cũng biết chứ?”

“Biết!”

“Một khi đã như vậy, ngươi đi đối phó với những người chịu khổ khác, còn ta sẽ giết chết ba vị trưởng lão, sau đó dẫn ta vào trong cấm địa!”

Ô Long Phong nhìn xung quanh, nhắm hai mắt lại rồi gật gật đầu.

Chuyện tới nước này, đã không còn biện pháp nào khác! Ba vị trưởng lão Ô Phong, Ô Hà, Ô Ảnh ngăn cản, không còn cách nào khác.

Hoặc là chết, hoặc là phản kháng.

Một mình ông ta chết thì chẳng có gì, nhưng mà dòng tộc chịu khổ truyền thừa mấy vạn năm không thể hoàn toàn bị diệt.

“Những người muốn ngăn cản ta, ta cũng sẽ không nương tay”.

Ô Long Phong lạnh lùng quát: “Đừng tự tìm đường chết, các ngươi không phải là đối thủ của ta!”

Giờ phút này, nhiều Thánh Nhân của dòng tộc chịu khổ đều do dự.

Ô Phong trưởng lão quát lớn: “Ô Long Phong phản bội người chịu khổ, giết ông ta!”

Một lời vừa dứt, mọi người đều không biết nên làm thế nào.

“Lão già kia, đừng nhiều lời!”

Lúc này, Tần Ninh từng bước bước ra, nhìn về phía ba người.

“Ta không có thời gian để ở đây lãng phí với các ngươi!”

Lúc này, Tần Ninh cầm trọng kiếm Vạn Quân trong tay.

Trọng kiếm trong tay, khí tức của cảnh giới Thánh Nhân tam hồn bày ra.

Giờ phút này, Tần Ninh làm cho người ta có cảm giác vô cùng mạnh mẽ.

Ba vị trưởng lão cũng không quan tâm nhiều như vậy.

Ba người cảnh giới Địa Thánh tam phách, còn có thể sợ hãi một mình Tần Ninh cảnh giới Thánh Nhân tam hồn sao?

Ầm…Trong nháy mắt, âm thanh nổ vỡ lập tức vang lên.

Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí gào thét giống như núi cao đổ xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK