Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, trước quảng trường la liệt xác chết, nhìn có vẻ họ chết rất thảm khốc, tuy mùi máu tanh tan đi không ít, nhưng vẫn rất nhức mũi.

Dương Thanh Vân nhìn sang những thi thể đó, nói với Tần Ninh: “Sư tôn, không chỉ là người của Mặc Vân thị, mà có cả người của thế gia Linh Vũ, người của tộc Đoạn Tình…”

Tần Ninh nhướn mày.

“Đi thôi”.

Đi xuyên qua quảng trường là các tòa cung điện.

Lúc này, trong cung điện cũng có một vài thi thể.

Bên trong cung điện như một mớ hỗn độn, tủ, giường đều bị người ta lật đổ xuống đất, rất bừa bãi lộn xộn.

“Những tên này đánh nhau một trận khốc liệt ở đây ư?”

Thạch Cảm Đương lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là vì phát hiện ra thánh bảo gì đó nên đánh nhau tranh giành?”

“Cũng có thể”.

Diệp Viên Viên nhìn xung quanh hỗn loạn, nói: “Ban đầu chàng tiến vào đây, nơi này có thánh bảo gì không?”

Tần Ninh gật đầu.

“Lúc đó ta đã là cảnh giới đỉnh phong Thánh Tôn, không quan tâm đến những thứ cấp lục phẩm, thất phẩm, bát phẩm… nên không động vào những thứ đó”.

“Nhưng đám người Mặc Vân thị không phải vào nơi này sau ta, người đi vào lượt thứ hai chưa chắc không động vào…”

“Nhưng bây giờ những người này lại giết nhau, xem ra có thể là không động”.

Tần Ninh xem một lượt bên trong mấy tòa cung điện, sau đó rời khỏi cung điện, đi xuyên qua mấy tòa cung xá tiến sâu vào trong.

Địa cung Linh Nguyệt không phải chỉ có cung điện, còn có rất nhiều con đường, lầu tháp, thậm chí còn có hoa viên lớn nhỏ các loại.

Khiến nơi này nhìn giống như một tòa thành trì.

Mười mấy người càng đi sâu vào trong, xác chết càng ít, nhưng tất cả đều không buông lỏng cảnh giác.

Ầm…

Trong khi mọi người đều thận trọng cẩn thận kiểm tra con phố nhà cửa xung quanh, một tràng tiếng ầm ầm kinh thiên động địa bỗng nhiên vang lên.

Phía trước có người đang giao đấu.

“Đi xem sao!”

Lúc này hai người Giản Bác và Tấn Triết bay qua đó.

Bay đến phía trước, tiếng ầm ầm lại vang lên lần nữa.

Cùng lúc đó, đám người Tần Ninh cũng đều chạy tới.

Lúc này chỉ thấy phía trước có đến trăm bóng người đến mọi nơi.

Võ giả của động thiện Kính Nguyệt.

Võ giả của thế gia Linh Vũ.

Và võ giả của tộc Đoạn Tình, còn có võ giả Mặc Vân thị.

Ngoại trừ võ giả của bốn thế lực này thì còn có một đội ngũ khác.

Nhìn kỹ lại, đội ngũ này không xa lạ gì.

Thánh Quốc Đại Tề!

Lúc này ba người Tề Phi Vân, Tề Chi Vũ và Tề Hạo đều có mặt.

Hiện giờ người của năm bên dường như đối chọi gay gắt lẫn nhau.

Lúc đám người Tần Ninh đến, người của năm bên đều sửng sốt.

Người của bên Mặc Vân thị do Mặc Vân Sơn Minh nhìn thấy Tần Ninh xuất hiện, nét mặt hiện lên vẻ cổ quái.

“Tần tiên sinh!”

Nhưng lúc này ba người Tề Phi Vân, Tề Chi Vũ, Tề Hạo chạy tới trước Tần Ninh.

“Tần tiên sinh đến rồi”.

Tề Phi Vân cung kính nói.


“Sao lại thiếu một người?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK