Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại ca Lỗ Hác!”

Chỉ là khi Yến Bắc Hàn nhìn đệ tử chân truyền thì gương mặt cũng lộ ra sự vui vẻ.

“Ngươi là... Yến Bắc Hàn?”

Người đệ tử chân truyền từ từ cười nói: “Thằng nhóc, ngươi lại gây sự đúng không? Cẩn thận đại ca ngươi đánh ngươi”.

“Đại ca ngươi hiện tại đã đến cảnh giới Thông Thiên, ngươi phải nỗ lực đuổi kịp mới được”.

Yến Bắc Hàn lập tức cười đáp: “Ta hiểu, chẳng qua đại ca ta lại có quen biết với Tần tông chủ, sao ta có thể so được với đại ca chứ!”

“Coi như ngươi biết điều!”

Lỗ Hác cười nói: “Có chuyện gì xảy ra?”

“Thằng nhóc này hạ bệ Thanh Vân tông, khinh thường thần thủ sơn là sư tử đá, ta chẳng qua mới lên tiếng phản đối thì thằng nhóc đó liền động thủ”.

“Ồ?”

Lỗ Hác nhướng mày.

“Ngươi tên là gì?”

Lỗ Hác nhìn Lý Nhàn Phong.

“Hắn ta nói không đúng!”, Lý Nhàn Phong vội vàng giải thích.

“Ta hỏi ngươi tên là gì?”

“Lý Nhàn Phong!”

Lỗ Hác nhìn về Lý Nhàn Phong, phất tay nói: “Sư tử đá là thần thủ hộ của Thanh Vân tông ta, ngươi dám khinh nhờn thần thủ hộ? Thanh Vân tông không chào đón ngươi đâu, ngươi đi đi”.

Lời này vừa nói ra, Lý Nhàn Phong lộ ra vẻ oan uổng.

“Vị sư huynh này!”

Lý Nhàn Ngư lúc này đi tới trước, chắp tay nói: “Đệ đệ ta trẻ người non dạ, cũng xin sư huynh cho một lần cơ hội!”

Lý Nhàn Ngư mặc dù nhìn không thấy nhưng lại nghe thấy.

Yến Bắc Hàn mà bọn họ đắc tội hiển nhiên có bối cảnh không nhỏ, còn quen biết cả đệ tử chân truyền.

Lý Nhàn Phong nếu bị đuổi đi, vậy con cháu Lý gia đi đâu tu hành bây giờ?

“Đệ đệ ngươi? Thế sao ngươi không dạy dỗ nó cho đàng hoàng hả!”

Lỗ Hác hừ nói: “Cút ngay lập tức, ra khỏi Thanh Vân tông!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lý Nhàn Ngư cứng ngắc, thân thể giật mình tại chỗ.

“Đồ mù nhà ngươi nghe không hiểu tiếng người à? Cút ra ngoài!”

Lúc này Yến Bắc Hàn thấy vậy thì nhếch miệng cười rộ lên, đứng hóng chuyện.

“Không cho phép ngươi gọi đại ca là đồ mù!”

Lý Nhàn Phong lúc này song quyền nắm chặt tức giận không thôi.

“Làm sao? Còn muốn khiêu khích ta?” Lỗ Hác hừ nói: “Hiện tại không biến đi thì thằng nhóc nhà ngươi và người ca ca mù của ngươi cũng không còn mạng mà rời đi nữa đâu!”

“Không cho phép ngươi nói ca ca ta là người mù!”

Lý Nhàn Phong uất ức đến tột cùng, nắm chặt hai tay.


“Thằng nhãi ngu dốt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK