Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đây chính là điểm kinh khủng của Vương Giả so với Thiên Nhân.

Linh thức Thiên Nhân một khi tiêu hao hết, đó chính là tiêu hao hết.

Nhưng Vương Giả rất khó tiêu hao hết.

Linh thức Vương Giả có thể tồn trữ hội tụ thành biển linh thức.

Biển linh thức.

Vạn mét làm khởi điểm.

Còn về điểm cuối là bao nhiêu, e rằng duy chỉ bốn vị Thiên Vương mới có thể biết.

Hoặc là là, bốn người kia cũng không biết.

Lúc này Tiên Hàm đã bước đến bước này của Vương Giả! Thành Ám Vũ bị hai quyền của Tiên Hàm nện trực tiếp nổ tung.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt.

Thiên Nhân rất khó phá thành Ám Vũ mà Ám Vũ Ma nhất tộc dày công xây nên, nhưng Vương Giả… đó là người mà Thiên Nhân có thể so sánh sao?

Trong thành Ám Vũ, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Nhất Vương lúc này sắc mặt khó coi.

Thành Ám Vũ là Ám Vũ nhất tộc hao tổn tâm tư chế tạo, há có thể cứ như vậy bị phá vỡ?

Tên Tiên Hàm này một là một kẻ kích động.

Bây giờ đến Vương Giả, vậy thì càng kích động lớn.

“Tiên Hàm!”

Ám Địa lúc này cũng nhìn về phía Tiên Hàm.

Người này luôn ở Thiên Nhân thất bộ không tiến bộ được.

Lần này lại xông phá khỏi ràng buộc.

Những ràng buộc của Vương Giả, khó xông phá bao nhiêu, ông ta rất hiểu.

“Lão tử là Hàm Vương!”

Tiên Hàm lúc này quát lên: “Kêu lão tử là Hàm Vương, nếu không ta đánh bể đầu ngươi!”

Ám Địa cau mày.

Ngươi là Vương Giả! Ta cũng vậy! Ngươi phách lối cái gì?

Nhưng Tiên Hàm đi đến bên cạnh Tần Ninh, nhìn về phía hắn.

“Ca, ca không sao chứ?”

“Không sao!”

Lúc này Tần Ninh lắc đầu một cái nói: “Để ta chặn Ám Địa này, trước hết giết Nhất Vương, rồi giết tên khốn này”.

“Được!”

Tiên Hàm hét lớn một tiếng.

Thất đại Ma Vương bây giờ chỉ còn lại Nhất Vương này.

Chết vừa hay.

Ám Địa lúc này sắc mặt u ám.

Tần Ninh vẫn muốn giết người.

“Bổn Vương…”

“Vương của ngươi thì mạnh cái gì?”

Tiên Hàm lúc này không cho Ám Địa mở miệng, lời hắn ta vừa dứt liền nhìn về phía Ám Địa, quát lên: “Lão tử cũng là Vương Giả, nói đánh ngươi thì đánh ngươi!”

Tiên Hàm lúc này đạt đến Vương Giả, phách lối giống như một nhân vật phản diện lớn.

Lời vừa dứt, Tiên Hàm bước ra, đằng đằng sát khí.

Ám Địa bây giờ cũng là hoàn toàn tức giận.

Một Vương Giả như ông ta xuất hiện, Tần Ninh coi thường, Tiên Hàm cũng coi thường.

Hai tên khốn kiếp này ức hiếp người quá đáng.

Hoàn toàn không xem trọng ông ta! Lúc này Ám Địa đánh một quyền ra, linh thức và linh khí bây giờ giải phóng ra chèn ép mạnh mẽ.

Tiên Hàm không sợ, trực tiếp xông lên.

Nhất Vương lúc này lại ngây ra.

Hắn ta làm sao đây!

Ám Địa Vương và Hàm Vương đánh nhau, nhưng hắn ta thì sao?

Tần Ninh sẽ giết hắn ta! Thật sự sẽ giết! Ngay lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương.

Đứng trước mặt mình không phải là một vị Ma Vương, mà là một viên Tịnh Ma châu.

Nhị Vương đến Thất Vương đều toi mạng.

Nhất Vương cũng không còn lý do để sống tiếp.

Thất đại Thiên Nhân đứng đầu chết rồi thì cố mà chết.

Lục đại Ma Vương chết rồi hóa thành sáu viên Tịnh Ma châu.

Tần Ninh nuốt vào một viên, đạt đến Thiên Nhân.

Tiên Hàm nuốt vào một viên, đạt đến Vương Giả.

Còn có bốn viên.

Nhất Vương chết thì còn năm viên.

Năm viên cho Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Cửu Anh, mỗi người một viên.

Hai viên còn lại giữ trước đã! Tần Ninh đã phân phối xong.

Trong lòng vừa nghĩ xong, Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương, ánh mắt hắn mang theo vẻ tham lam.

Nhất Vương lúc này luống cuống.

Sao nhìn ta như vậy.


Giống như nhìn… nhìn thức ăn! Tần Ninh quá khủng khiếp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK