Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nhóm chín người rời khỏi nơi đây, đi về phía vị trí truyền âm... Trên đường đi, trong lòng hai người Đoàn Thanh và Liễu Lãng đều vô cùng hiếu kỳ.

Bọn họ thật sự không có cách nào hiểu được vì sao Tần Ninh chỉ là Chân Tiên ngũ phẩm mà lại có thể đối phó được với Chân Tiên bát phẩm, Chân Tiên cửu phẩm bọn họ dễ dàng như ăn bánh vậy.

Điều này thực sự là không thể tưởng tượng được.

"Tần công tử, ngươi đến từ đâu vậy?"

Liễu Lãng khách khí hỏi.

"Thái Bạch Cảnh!"

Tần Ninh thản nhiên nói: "Ta là một người phi thăng từ Trung Tam Thiên tới".

Đậu má! Tin ngươi cái cóc khô! Ngươi là người phi thăng?

Căn bản không có khả năng! Từ xưa đến nay, võ giả từ Trung Tam Thiên phi thăng tới Thượng Tam Thiên, ngay từ đầu căn bản đều là kẻ yếu.

Dù sao muốn thích ứng với quy tắc thế giới khác biệt phải cần rất nhiều thời gian.

Cho nên ban đầu, đám người phi thăng cảnh giới Chân Tiên, cảnh giới Nhân Tiên đều yếu ớt đến đáng thương.

Đương nhiên, đa số người phi thăng lúc đến cảnh giới Linh Tiên, thậm chí Địa Tiên, Thiên Tiên mới có thể thể hiện ra thiên phú khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Bây giờ Tần Ninh mới là cảnh giới Chân Tiên, mà lại là người phi thăng tới Thái Bạch Cảnh, làm sao có thể mạnh như vậy được?

"Tần công tử, chắc chắn ngươi đến từ một chỗ nào đó đúng không?"

Đoàn Thanh thử dò xét nói: "Chắc chắn không phải đến từ các thế lực bá chủ trong Tử Vân Tiên châu chúng ta".

"Toàn bộ tiên vực Đại La chúng ta có nhiều vùng đất tiên châu như vậy, Tử Vân Tiên châu chúng ta cũng không thể coi là lợi hại, chắc chắn là ngươi đến từ những tiên châu khác!"

Tần Ninh không khỏi nói: "Các ngươi không tin, ta cũng không có cách nào".

Trong lúc nói chuyện, tốc độ của mấy người vẫn không giảm, khoảng cách trăm dặm đối với mấy vị Chân Tiên mà nói cũng không tính là xa.

"Vị trí cụ thể ở đâu?"

Tần Ninh mở miệng hỏi.

"Đá truyền âm không có cách nào xác định cụ thể vị trí...", Liễu Lãng nói: "Nhưng chắc khi đến gần nhất định sẽ có dao động".

Ầm... Dường như là để chứng minh lời của Liễu Lãng, khi hắn ta vừa nói xong, cách đó không xa truyền ra một tiếng nổ đất rung núi chuyển.

Vào lúc tiếng nổ kinh khủng kia vang vọng ra, mấy người đều nhìn thấy trên không có ánh sáng tiên khí sáng lóa chói mắt, bộc phát ra vô tận.

Tần Ninh dẫn hai người Liễu Lãng, Đoàn Thanh tới gần.


"Khổng Hưu!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK