Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Tiêu Kim Xử.

Chính là đế khí chân chính, đế khí mạnh mẽ.

Ví dụ như Khô Huyết Thánh Thương chính là một trong những đế khí mà Thiên Hồng Thánh Đế sử dụng, coi như là thanh thương tốt nhất, thế nhưng so với Cửu Tiêu Kim Xử thì lại kém đi không ít.

Cửu Tiêu Kim Xử là thánh binh mà Thanh Tiêu Đại Đế cầm, đi theo Thanh Tiêu Đại Đế chinh chiến mấy vạn năm, luôn luôn ngạo nghễ.

Hơn nữa, thánh binh cho dù là đế khí thánh binh cao cấp nhất, qua thời gian sử dụng thì cũng sẽ bị hao tổn, nhưng Thanh Tiêu Đại Đế lại hao tổn không ít vàng để chữa trị, chế tạo, làm cho Cửu Tiêu Kim Xử cơ hồ là vượt qua đế khí thánh binh.

Trên thực tế thì những lời này đều là truyền thuyết.

Nhưng khi truyền thuyết xuất hiện ngay trước mặt thì có ai mà không kích động kia chứ?

Tần Ninh nói: “Hơn nữa, chín thánh trận khi nãy chúng ta phá là do có người ngoài gia cố thêm, hiện tại hai ảo ảnh mà chúng ta thấy thực ra là do hai đại trận diễn biến mà ra”.

Tần Ninh nhìn mấy người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Thạch Cảm Đương, nói: “Nhớ kỹ, sau này phải quan sát thật nhiều”.

Ôn Hiến Chi gãi đầu nói: “Nhưng quan sát nhiều hơn nữa cũng đâu có ánh mắt cao như người đâu ạ, hì hì...”

“Vậy thì phải quan sát càng nhiều”.

Tần Ninh nhìn Thời Thanh Trúc, lại nói tiếp: “Chuẩn bị cho người của Thanh Tiêu Thiên đóng quân ở nơi này đi!”

Đóng quân?

Lúc này, mọi người đều hơi hơi sững sờ.

Đóng quân làm gì?

Giờ không đi vào luôn sao?

Thấy mọi người không hiểu lắm, Tần Ninh bất đắc dĩ nói: “Hai thánh trận này không là gì cả, nhưng Thanh Diễm Nguyên Đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử là thánh khí cấp đế, hẳn là có chút hơi thở của đế khí dung nạp vào trong thánh trận. Nếu như bây giờ ta phá trận thì dù là Thánh Đế cũng chỉ có kết cục là chết thôi!”

“Cần để hai đại trận này lộ ra ít nhất một tháng, cho hơi thở đế khí của Thanh Diễm Nguyên Đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử tan hết đi thì mới phá trận đi vào được”.

“Ta nghĩ, người phát hiện ra nơi này hẳn cũng phải hao tâm tổn sức lắm mà vẫn không thành công, cho nên mới phong cấm lại”.

Nghe vậy, Thời Thanh Trúc gật đầu.

“Nói cách khác, hơi thở đế khí của chúng dung nhập vào đại trận này, khiến cho nơi đại trận phong cấm cũng tồn tại hai món đế khí kia”.

“Ừ!”

Từ nãy đến giờ, nhìn Tần Ninh không có chút vui mừng nào.


“Ta thấy có chút vấn đề”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK