Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với bọn họ, Tần Ninh chẳng khác gì một kẻ điên.

Diệt tộc?

Diệt nhà họ Cảnh, Thiên Hồng Bang và nhà họ Tề ư?

Tần Ninh dựa vào đâu mà dám khẳng định như thế?

Là tu vi Đại Thiên Tôn sơ kỳ hay con hung thú dưới chân đây?

Đừng có đùa! Chẳng ăn thua gì đâu.

Cửu Anh của bây giờ khác xa lúc trước.

Thời gian qua nó luôn trong giai đoạn tiến hóa, lúc này dốc sức bay nên tốc độ rất nhanh.

Chưa đến nửa ngày đã tới Tĩnh Nguyên thành.

Mặc dù Tĩnh Nguyên Châu bảo sẽ tuyên chiến Di Nguyên Châu.

Nhưng chủ yếu là nhà họ Cảnh của Tĩnh Nguyên Châu hợp tác với Thiên Hồng Bang tấn công Di Nguyên Châu.

Tĩnh Nguyên thành nằm ở trung tâm Tĩnh Nguyên Châu, hầu như không bị ảnh hưởng gì.

Có điều dù sao cũng đang trong chiến tranh, cả trong lẫn ngoài thành đều có lính canh.

Tần Ninh đứng ở độ cao nghìn trượng nhìn Tĩnh Nguyên thành rộng lớn.

"Trước tiên sẽ là nhà họ Cảnh, sau đó là Thiên Hồng Bang, tiếp đến là nhà họ Tề".

Vừa nói xong, thân thể Cửu Anh đã đáp xuống.

Cửu Anh với cơ thể dài trăm trượng bay trên bầu trời Tĩnh Nguyên thành rộng lớn, nhìn có vẻ không đáng chú ý mấy.

"Người nào dám can đảm ngự thú phi hành ở phía trên Tĩnh Nguyên thành?"

Chỉ khi Tần Ninh điều khiển Cửu Anh xuất hiện trên bầu trời Tĩnh Nguyên thành, một tiếng quát lạnh đã đột nhiên vang lên.

Theo tiếng quát lạnh đó, từng bóng người lao vụt ra.

Tĩnh Nguyên thành chính là thành trí lớn nhất Tĩnh Nguyên Châu, là nơi ở của nhà họ Cảnh, sao có thể để cho người khác ngự thú phi hành lung tung ở đây được, huống chi bây giờ còn đang là thời gian chiến tranh.

Cả người Cửu Anh vững vàng dừng ở giữa không trung, nhìn ra bốn phía.

Lúc này Tần Ninh đứng ở trên một cái đầu của Cửu Anh, nhìn ra xung quanh, cười nói: "Đi bẩm báo cho Cảnh Vân Hải biết, Tần Ninh tới chơi".

Nghe thấy lời này, một đội trưởng cảnh giới Tiểu Thiên Tôn cười nhạo nói: "Bẩm báo? Tần Ninh chó má gì chứ, ngươi cũng xứng ư?"

"Bảo ngươi đi thì ngươi cứ đi!"

Chỉ là giờ phút này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.

"Cảnh nhị gia!"

Nhìn thấy một bóng người ở trên lưng hung thú kia, đội trưởng dẫn đầu đột nhiên thay đổi sắc mặt.


"Nhị gia, ngươi..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK