Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Diệp Bằng và Diệp Thiên Hữu chết là đúng lắm", Diệp Chính Thiên lẩm bẩm: "Có những người có thể đắc tội, nhưng có một vài người thì không!"

"Xem ra sau lưng Tần Ninh có cao nhân nào chèo chống!"

Nghe vậy, Diệp Khai Nguyên cũng rất tán thành mà gật đầu.

Lần này, mấy vị gia chủ Diệp gia đều xuất hiện.

Năm vị Thánh Vương gồm Diệp Khai Nguyên, Diệp Dương Phong, Diệp Quân, Diệp Tranh, Diệp Luân có mặt.

Diệp Dương Phong lúc này lên tiếng: "Diệp Bằng và Diệp Thiên Hữu mất mạng, nhưng dù sao cũng là gia chủ phân gia của tộc ta, lần này chúng ta làm vậy cũng đã làm một vài người trong tộc thấy chạnh lòng".

"Không vội!"

Nghe đến đây, mấy vị gia chủ cũng không nói nhiều nữa.

Mà một bên khác, Yến gia.

Yến Thần ngồi ở giữa, sắc mặt bình tĩnh.

Hai bên hắn ta là ba vị trưởng lão Yến Bắc Phong, Yến Nam Vân, Yến Thông Minh cùng rất nhiều cao nhân Thiên Thánh khác của Yến gia.

"Đệ tử của Thánh Thú tông này... đúng là không ra làm sao...", Yến Thông Minh chế nhạo.

Yến Thần lại lên tiếng: "Khinh thường bọn họ? Cái chết của hai vị trưởng lão còn đang sờ sờ trước mặt đó, vẫn chưa thấy đủ à?"

Lời này vừa ra, mấy người đều tối mặt lại.

Yến Thần nói tiếp: "Hơn một năm trước, Địch Nguyên kia mới chỉ là Thiên Thánh thập phẩm thôi, giờ đã là Thánh Vương rồi".

"Mà ba người Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa cũng được thăng cấp rất nhiều".

"Ta nghe nói Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương đã quay về Thanh Châu, tiếp tục thống nhất Thanh Châu và đều đạt cảnh giới Thiên Thánh rồi".

"Mới có một năm mà đã lớn mạnh nhanh đến vậy, các ngươi thấy bao giờ chưa?"

"Nếu như nói một người thì có thể coi như là thiên tài tuyệt thế, nhưng cả mấy người cùng một lúc như vậy? Hợp lý không?"

Nghe vậy, sắc mặt mấy vị trưởng lão đều đen lại.

Xem ra Tần Ninh này thật sự có điểm hơn người!

Yến Thần lẩm bẩm: "Chỉ có Cửu U đài là khôn khéo, thấy Thánh Thú tông đột nhiên trở mình, lập tức tôn làm thượng khách... U Hồn Thiên này thông minh thật..."

Thật ra Yến Thần cũng không muốn đối địch với Tần Ninh.

Nhưng hắn ta nào biết Tần Ninh có bản lĩnh lớn thế chứ?

Yến gia coi như xui xẻo!

Mà Diệp tộc thì biết rõ là không thể đụng mà vẫn chọc vào, tự mình hại mình, tổn thất bốn vị gia chủ, coi như lỗ nặng.

Mà Cửu U đài thấy vết xe đổ của Yến gia với Diệp tộc thì lập tức thay đổi thái độ.

Đây chính là người thông minh!

Yến Thần cũng muốn làm người thông minh như vậy.

Nhưng hắn ta đã muộn!

Yến gia mất hai vị trưởng lão, không thể nào giữ được mối quan hệ hòa hảo với Tần Ninh nữa.

Mà bây giờ chỉ có thể nước sông không phạm nước giếng thôi.

Nhưng nếu có cơ hội...

Ánh mắt Yến Thần lóe lên sự lạnh lẽo rồi biến mất.

Thể diện của Thánh Vương đâu có dễ chà đạp đến thế!

Bên thánh quốc Đại Tề.

Thánh Chủ Tề Hạo nhìn hai con trai, nói: "Lần đại hôn này của U Phần, các ngươi hãy cẩn thận, đừng ra mặt nhiều!"

"Phụ hoàng, có vấn đề gì ạ?", Tề Hành nghiêm túc hỏi.

"Ta không nói rõ được..."

Tề Hạo cau mày nói: "Nhưng dự cảm không tốt lắm, dù sao... ta vẫn chưa phát hiện ra chỗ an toàn mỗi khi Tần tiên sinh xuất hiện, cứ cẩn thận vẫn hơn".

"Vào giờ khắc mấu chốt, nếu ta không quan tâm được đến các ngươi thì sẽ để cho Diệp Quân Uy đưa các ngươi đi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK