Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời Thanh Trúc thận trọng nói: "Ta sợ chàng bẻ gãy xương ta mất!"

"Sẽ không đâu..."

Tần Ninh nói rồi đi từng bước một tới gần Thời Thanh Trúc, trên mặt toát ra vẻ khát vọng.

"Khoan đã".

Chỉ là lúc này, Tần Ninh lại đột nhiên ngừng lại.

"Thế nào?"

"Nơi này là Thánh Đạo tông, ta cũng không tin tưởng trận pháp lắm, nàng chờ ta một chút..."

Nói rồi Tần Ninh rời khỏi đại điện.

Hắn đi vào võ trường trên đỉnh núi, quan sát xung quanh, từng trận văn trong cơ thể ngưng tụ ra, cẩn thận kiểm tra mỗi một vị trí, nhìn xem trong trận pháp có tồn tại bí ẩn gì hay không...

Thời Thanh Trúc mừng rỡ ở trên giường chờ đợi.

Chỉ là chờ đến nửa đêm mà Tần Ninh còn chưa trở về, Thời Thanh Trúc liền ngủ say...

Lúc này Tần Ninh đang vô cùng tập trung sửa đổi từng trận pháp phía trên ngọn núi này.

Mười mấy người ở trên một ngọn núi cao trăm trượng, đêm trăng giữa trời, Tần Ninh đứng ở vị trí sườn núi, cũng thở ra một hơi.

"Trận pháp được xây dựng không tệ, cũng không có gì cần kiểm tra, chỉ là chi tiết hơi kém một chút...", trong lúc làm việc giữa đêm, Tần Ninh đã thay đổi trận pháp trên đỉnh núi này rất nhiều.

Hắn đi từng bước một lên trên đỉnh núi, nhìn thấy Thời Thanh Trúc đã ngủ say, Tần Ninh rửa mặt xong liền nằm xuống bên cạnh Thời Thanh Trúc.

Thời Thanh Trúc lẩm bẩm nói mớ, kéo cánh tay Tần Ninh ra, chui vào trong lòng hắn...

Thánh Đạo tông.

Đêm trăng trời sao.

Ánh trăng chiếu xuống khiến toàn bộ Thánh Đạo tông lúc này nhìn như là thánh địa của tiên nhân, trong sự mông lung còn có một nét đẹp riêng.

Mà lúc này, ở dưới trăng đêm, một bóng người nhảy vọt qua từng ngọn núi về phía sâu trong Thánh Đạo tông.

Cuối cùng bóng người kia rơi lên trên một cái cây cổ thụ xiêu vẹo, đứng yên, chậm rãi ngồi xổm xuống.

Chờ đợi một lát, một bóng người khác cũng đi đến.

Người kia mặc một bộ trường bào, nhìn có vẻ tiên phong đạo cốt, lại đưa lưng về phía người đàn ông trên cây.

"Ngươi đã đến?"

"Ừm...", "Ngươi không nên tới".

"Nhưng ta vẫn đến".

Người đàn ông trên cây thản nhiên nói: "Chuyện này làm quá lề mề, chúng ta đã không tiếp tục chờ được nữa".

"Nơi này là Thánh Đạo tông, ngươi cho rằng là chỗ nào chứ?

Cũng không phải là nơi ta muốn làm cái gì thì làm cái đó!"


Người đàn ông dưới cây giống như đang khẽ nói một mình: "Ta khuyên ngươi, cẩn thận một chút thì tốt hơn, hiện nay Thánh Vô Khuyết đã có rất nhiều phỏng đoán".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK