Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Chết như thế nào?”

Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương, cười nói: “Dễ dàng một chút hay gấp gáp một chút?”

“Ngươi… ngươi đừng làm liều…”, Nhất Vương lúc này giọng nói mang theo vẻ run rẩy: “Tần Ninh, nếu ngươi giết ta, Ám Hoàng đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi”.

“Sáu người bọn họ chết rồi, Ám Hoàng kia của các ngươi sẽ bỏ qua cho ta?”

“Nếu không thì không phải như vậy!”

Tần Ninh cười nhạo một tiếng.

Xích Dương Long Luân vào thời khắc này bùng nổ.

Chín đường hỏa long cao trăm trượng, uy vũ bất phàm.

Tần Ninh cũng không nói nhảm, hắn khởi động hỏa long, trực tiếp hướng về phía Nhất Vương.

Một tiếng đùng đoàng, tiếng nổ tung dưới đất không ngừng vang lên.

Nhất Vương lúc này vảy long toàn thân toát ra ánh sáng đen nhánh, ngăn cản bùng nổ của Tần Ninh.

“Bổn vương thật sự không biết!”

Nhất Vương nhìn về phía Tần Ninh, quát lên: “Ngươi chỉ là Thiên Nhân nhất bộ, cho dù tay cầm bảo khí siêu phẩm cũng không thể giải phóng ra thực lực mạnh mẽ như vậy”.

“Rốt cuộc sao ngươi làm được?”

“Đơn giản!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Cảnh giới Cửu Môn ta đã mở lực nhiều hơn gấp đôi so với người ngoài, đến huyền cảnh Tạo Hóa cũng gấp đôi huyền khí Tạo Hóa so với người khác!”

“Trên thực tế, mỗi lần bước về con đường phía trước, ta đều ở cùng một cảnh giới, chuẩn bị đủ”.

“Thiên Nhân nhất bước, độ dày đặc của linh khí không bằng Thiên Nhân thất bước!”

“Phạm vi linh thức cũng không bằng Thiên Nhân thất bước!”

“Nhưng linh khí của ta số lượng giống nhau, lại có thể nghiền ép cùng cấp bậc. Linh thức của ta mặc dù ít nhưng chất lượng cao”.

Nhất Vương ngạc nhiên.

“Nếu như vậy, ngươi không thể đề thăng cảnh giới nhanh như vậy…”

“Cái này càng đơn giản hơn!”

Tần Ninh cười nói: “Bởi vì... ta là thiên tài!”

Lời vừa dứt, chín đường hỏa long trong Xích Dương Long Luân phong tỏa bốn phía Nhất Vương.

Mà sáo Thụ Thiên kia lại nện xuống.

Lần này ngay cả dây đàn của đàn Phủ Uyên cũng thoát khỏi thân đàn, hóa thành từng sợi tơ giống như trói buộc trời đất, giam cầm cơ thể Nhất Vương.

“Ta không cam lòng!”

Nhất Vương thấp giọng quát.

“Không cam lòng? Vậy cũng đừng tùy tiện đến nhà người ta muốn đốt giết cướp bóc, ở trong nhà mình không thoải mái sao?”

Tần Ninh cười nhạt.

Sự xuất hiện của Ma tộc ở khu vực bên ngoài, bản thân chính là uy hiếp cực lớn đối với Thương Mang Vân Giới.

Ngươi không cam lòng?

Nếu thật sự để các ngươi lên mặt đất, tàn sát loài người, các ngươi mới cam tâm?

Chỗ này là Thương Mang Vân Giới thuộc quyền của Vô Thượng Thần Đế.

Là Tần Ninh hắn thuộc quyền Cửu Thiên Vân Minh thay mặt minh chủ! Ai cũng không thể phá hoại thế giới Vạn Thiên vực thịnh mà phụ thân hao phí tâm huyết cả đời chế tạo!

“Chém!”

Một lời vừa dứt, sáo Thụ Thiên chém xuống.

Giữa tiếng sáo du dương, máu tươi phun trào.

Nhất Vương cho dù không cam lòng, nhưng cũng phải chết.

Viên Tịnh Ma châu trong đầu lại xuất hiện.

Lúc này ánh mắt Tần Ninh bình tĩnh.

Thành Ám Vũ bị hủy rồi.

Những chiến sĩ Ám Vũ Ma nhất tộc kia chạy mất dạng.

Lúc này, Ám Địa Vương cảm nhận được khí tức của Nhất Vương biến mất, sắc mặt ông ta lạnh như băng.

Bảy Vương! Bảy vị Ma Vương Thiên Nhân đỉnh phong hôm nay ra mặt đều chết hết.

Lần này muốn tấn công Tru Ma cốc, nhưng kế hoạch thất bại.

Bảy vị Thiên Nhân đứng đầu chính là một vị Vương Giả, cũng không dễ giết như vậy.

Nhưng Tần Ninh từng bước từng bước làm thịt.

Tên khốn này rốt cuộc lai lịch ra sao!

“Tiên Hàm, cuốn lấy hắn, chờ lát nữa chúng ta cùng nhau giết Vương!”

Lúc này Tần Ninh mở miệng nói.

“Được!”

Tiên Hàm cười ha ha nói: “Tiên Hàm ta thành tựu là Hàm Vương, vậy thì nên giết một Vương Giả để giương cao tên ta!”

Tên điên! Nghe thấy lời này, ánh mắt Ám Địa lạnh như băng.


Tiên Hàm! Tần Ninh! Đều điên rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK