Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên thực tế, cho tới nay, đối với mấy đồ đệ, Tần Ninh đều yêu cầu… một trăm phần trăm.

Trưởng lão Từ Phàn lại nói: “Đây là Thánh Đạo tông, các ngươi tưởng rằng đây là nơi nào? Những kẻ vô dụng dựa vào đan dược để đi lên, dựa vào các trưởng bối trợ giúp cô đọng pháp thân, kẻ có cảnh giới nhưng lại không có thực lực thì Thánh Đạo tông chúng ta thu nhận làm cái gì?”

“Nói thật cho mấy người các ngươi biết, đối với đệ tử, có thể nói là Thánh Đạo tông toàn tâm toàn ý dạy dỗ, sau khi gia nhập tông môn, sẽ được truyền thụ Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, trong khắp cả Cửu Nguyên Vực này, không có người nào, tông môn nào làm như vậy!”

Nghe đến đây, Tần Ninh chỉ khịt mũi coi thường.

Sở dĩ Thánh Đạo tông làm vậy cũng có nguyên nhân của mình.

Từ Phàn nói tiếp: “Trong Thánh Đạo tông, ngay cả đệ tử tạp dịch cũng đều có phòng riêng của mình, đệ tử ngoại môn thì có lầu các riêng biệt, đệ tử nội môn thậm chí còn có thể sở hữu một sơn cốc nhỏ, đệ tử tinh anh thì có thể độc chiếm cả một ngọn núi, đây đều là sự coi trọng của Thánh Đạo tông đối với thiên chi kiêu tử”.

“Muốn có được sự coi trọng này, tất nhiên là các ngươi cũng cần phải có thiên phú tương ứng, thực lực tương ứng để tranh thủ”.

Giờ phút này, âm thanh kinh ngạc trong đám người dần dần trở nên suy yếu, sau đó thì biến mất không thấy.

“Vòng thứ nhất của khảo hạch, chính thức bắt đầu”.

Từ Phàn vừa dứt lời, mọi người đã xếp thành mười sáu hàng dài, chuẩn bị kiểm tra đo lường.

Ba nghìn ba trăm tám mươi người.

Mọi người đều có suy nghĩ của riêng mình, tâm tình không giống nhau.

“Lý Nguyên, Đại Thiên Tôn sơ kỳ, ba mươi mốt điểm, không đủ tư cách!”

“Từ Hải Đông, Tiểu Thần Tôn sơ kỳ, bốn mươi hai điểm, không đủ tư cách!”

“Liễu Thanh, Tiểu Thiên Tôn sơ kỳ, sáu mươi mốt điểm, đủ tư cách!”

Phía trước không ngừng truyền đến âm thanh, lúc này, trong lòng các đệ tử đang xếp hàng đều cảm thấy không chắc chắn.

Lý Vân Tiêu có số thứ tự gần với hai người Tần Ninh và Thời Thanh Trúc, giờ đây hắn ta nhìn về phía trước, trong lòng lo sợ.

“Tần Ninh, ta cảm thấy ta sẽ không được…”, Lý Vân Tiêu sắc mặt trắng bệch nói.

Vốn dĩ hắn ta tự tin tràn trề, thế nhưng sau khi nghe đến sức mạnh nắm giữ phải đến đạt sáu mươi phần trăm, Lý Vân Tiêu lại cảm thấy không chắc chắn.

“Yên tâm, cứ bình tĩnh là được”.

Tần Ninh cười nói: “Ngươi có thể”.

Những lời này không phải là Tần Ninh đang nói hươu nói vượn.

Khoảng thời gian ở cùng một chỗ với Lý Vân Tiêu, tuy rằng người này cũng là cảnh giới Đại Thiên Tôn hậu kỳ giống như hắn, nhưng lúc hắn ta tu hành, nhìn khí Chí Tôn dao động là đủ để nhìn ra, cấp bậc của hắn ta không yếu.

Lý Vân Tiêu gật gật đầu, nhưng vẫn cảm thấy căng thẳng như trước.

Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, nói: “Nàng có thể đạt được một trăm phần trăm không?”

Thời Thanh Trúc suy nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc nói: “Có thể là còn thiếu một chút nữa, ta cũng không xác định rõ lắm”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK