Mà hiện nay, hắn đã dung nhập một thương một kiếm này vào bên trong pháp thân của mình rồi.
Khí tức khiến Tần Ninh cảm thấy dễ chịu và vui sướng từ trong ra ngoài này đã giúp sức mạnh cả người Tần Ninh càng thêm thông suốt.
Gia tăng binh khí cho pháp thân.
Trên thực tế năm đó lúc Tần Ninh sáng tạo ra pháp thân Long Hoàng Bất Diệt cũng đã nghĩ đến điều này.
Thế nhưng lại quá khó khăn!
Mà bây giờ, may mà có Ma tộc đã giúp hắn làm được điều đó.
Bên trong hồn phách ẩn chứa thương hồn và kiếm hồn, muốn dung nhập pháp thân khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Là một đan sư hợp cách đã nghiên cứu hàng ngàn hàng vạn loại pháp thân siêu cấp, Tần Ninh hiểu rõ điều này như lòng bàn tay.
"Không tệ".
Một tiếng tán thưởng.
Tần Ninh nắm chặt thương kiếm, cười nói: "Đại Thiên Tôn chém Tiểu Thần Tôn, không có vấn đề gì".
Vừa dứt lời, Tần Ninh liền nắm bàn tay lại.
Một kiếm vạch ra, một thương đâm ra.
Dao động khủng bố truyền tới.
Mỗi khi cả hai người va chạm vào nhau đều bộc phát ra khí thế kinh thiên động địa.
Lúc này Cửu Anh đang chiến đấu một mình, đối mặt với mấy trăm vị võ giả cấp bậc Tiểu Thiên Tôn, hơn mười vị Tiểu Thần Tôn, nó lại không hề quan tâm.
Nó lột xác không giống như võ giả là chậm rãi trèo lên trên.
Mỗi một lần lột xác đều là một lần thăng hoa đến từ bên trong huyết mạch, sẽ khiến cho thực lực của nó tăng lên rất nhiều.
Đây chính là điểm mạnh của huyết mạch hung thú.
Có lẽ đã lâu rồi không lột xác, cho nên mỗi một lần lột xác đều là vượt qua giới hạn trời đất.
Lúc này, chín cái đầu của Cửu Anh bộc phát ra các loại khí Chí Tôn khác nhau, nó tùy ý gào thét trong đám người, thoải mái thể hiện tính cách hung ác của mình.
Ầm ầm...
Cửu Anh dứt khoát phóng ra, đánh về phía Cảnh phủ.
Một người một thú lúc này đã tạo ra chấn động ngập trời, toàn bộ Tĩnh Nguyên thành cũng đều bị ảnh hưởng.
Tần Ninh cầm một kiếm một thương, cường độ pháp thân bộc phát căn bản không kém gì Cảnh Vân Hải.
"A..."
Một tiếng gào thét vang lên, giờ phút này Cảnh Vân Hải đã vô cùng giận dữ.
Bị một tên nhóc Đại Thiên Tôn sơ kỳ bắt nạt như vậy, thật sự là quá mất mặt xấu hổ.
"Nổi giận ư?"
Tần Ninh lạnh lùng nói: "Nổi giận là được rồi".