Cố Nguyên Triết bình tĩnh nói: "Lấy bản lĩnh thật sự của ngươi ra đi, nếu không, ngươi sẽ chết rất khó xem!"
"Lời này là chính ngươi nói đấy”.
Tần Ninh đứng yên tại chỗ, trên đỉnh đầu hắn chậm rãi hiện ra ánh sáng, một tiểu đỉnh trôi nổi lên.
Nguyên Hoàng Đỉnh.
Nguyên Hoàng Đỉnh cổ xưa lúc này đang toả ra ánh hào quang nhu hòa.
"Ngươi ăn nói hùng hồn như vậy, chắc chắn là không sợ!"
Tần Ninh bước ra một bước.
Lúc này dường như trời đất đều phải dao động.
Lam U Hổ gào lên một tiếng trầm thấp, đưa mắt nhìn thanh niên áo trắng phía trước.
Giờ phút này thanh niên kia mang đến cho nó một loại khí tức nguy hiểm.
Nguyên Hoàng Đỉnh.
Pháp bảo bản mạng của Tần Ninh.
Lúc này nó đang hấp thu đạo, văn, lý trong trời đất vào thân đỉnh, dung hợp vào trong cơ thể Tần Ninh.
Ầm! Tiếng nổ tung vang lên.
Tần Ninh vung đao kiếm, trong nháy mắt đã xông đến trước mặt Cố Nguyên Triết.
Hắn ta ngồi trên đầu Lam U Hổ, đột nhiên quát lên một tiếng, trong cơ thể có lực lượng đáng sợ lan ra.
Mãnh hổ vung hai móng ra, trực tiếp bổ về phía Tần Ninh.
Nhìn thấy mãnh hổ lao đến, Tần Ninh cũng không nói hai lời, một đao một kiếm chém về hai phía trái phải, ngăn cản cặp móng kia.
"Hừ, tìm chết!"
Lúc này, Cố Nguyên Triết từ khoảng cách xa đột nhiên đến gần Tần Ninh, chém một đao từ trên trời xuống, muốn chém Tần Ninh thành hai nửa.
Keng... Nhưng chỉ một thoáng.
Trên đỉnh đầu Tần Ninh, Nguyên Hoàng Đỉnh lao ra.
Đao phong chém lên thân đỉnh cổ xưa, lập tức phát ra tiếng ầm vang.
Một đao này vẫn chưa chém xuống.
Nhưng đồng thời.
"A a...", tiếng kêu thê thảm vang lên, hai móng của Lam U Hổ bị Tần Ninh chém đứt.
Máu tươi phun ra đầm đìa.
"Hổ Minh!"
Cố Nguyên Triết biến sắc.
Tiểu đỉnh kia có thể ngăn cản một đao toàn lực của hắn ta! Điều này căn bản không có khả năng! Nhưng mà tiểu đỉnh vẫn có thể ngăn chặn được.
Không chỉ như thế, Tần Ninh căn bản không hề đề phòng hắn ta ra tay, hoàn toàn dựa vào tiểu đỉnh ngăn cản, sau đó dùng toàn lực đối phó với Lam U Hổ.