Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thế nhưng phải vung đao, nếu không sẽ chết.

Huyết Phong Tồn chém một đao ra.

Chỉ là lưỡi đao lại vô cùng nhỏ bé trước long ảnh kia, khó mà nắm bắt được.

“Đáng chết!”

Huyết Phương Đông nhìn lên trên đài, giờ phút này sắc mặt biến đổi, trong nháy mắt bóng người đã lóe lên, lao ra.

“Dừng tay!”

Một tiếng gầm vang lên, Huyết Phương Đông cũng cảm giác được.

Một chiêu này căn bản không phải thực lực của Hư Thánh tầng bốn bình thường có khả năng bộc phát ra.

Huyết Phương Đông sải bước vỗ ra một chưởng, muốn chặn đứt cái bóng Bát Long hợp nhất kia.

“Huyết Phương Đông, ngươi có ý gì?”

Thế nhưng giờ phút này, Nguyên Mậu Phong cũng lao lên, vỗ ra một chưởng ngăn cản Huyết Phương Đông.

“Cha!”

Lúc này một tiếng hét thảm vang lên.

Ầm... Rồng lớn xuyên qua người Huyết Phong Tồn.

Lúc này trước ngực Huyết Phong Tồn xuất hiện một lỗ máu, ánh mắt hoảng sợ, huyết đao trong tay đột nhiên rơi xuống.

Tần Ninh thấy cảnh này thì lẩm bẩm: “Hóa ra lời trăn trối của ngươi là... Cha”.

“A!”

Giờ phút này Huyết Phương Đông tức sùi bọt mép, vô cùng điên cuồng.

“Thằng nhãi Tần Ninh, trả mạng lại cho con ta”.

Huyết Phương Đông quát lên giống như điên.

“Huyết Phương Đông, tỷ thí luận bàn không quan tâm đến sống chết, nếu không nhận thua, chết thì thôi, đây là quy củ bao nhiêu năm qua, ngươi muốn phá hỏng quy củ sao?”

Nghe thấy lời này, Huyết Phương Đông trợn mắt nhìn về phía Nguyên Mậu Phong.

“Quy củ?

Hôm nay nên sửa lại quy củ!”

“Nguyên gia của ngươi ngồi ở trung tâm thành Vạn Ma, có tư cách gì?”

Huyết Phương Đông quát: “Hôm nay chính là ngày Nguyên gia ngươi bị hủy diệt”.

Giờ phút này, Nguyên Mậu Phong lạnh lùng nói: “Ngươi và Chấn Uyên Vân của Chấn Thiên các bắt tay giết con gái Nguyên Thanh Hạm của ta, ta còn chưa tính mối nợ này với ngươi đâu!”

Lúc này hai người giờ giương cung bạt kiếm.

Huyết Phong Tồn bỏ mình khiến cho Huyết Phương Đông rơi vào điên cuồng, đã không còn quan tâm gì nữa.

Mà lúc này Tần Ninh lại bình chân như vại, thu hồi một trăm hai mươi vạn thánh thạch kia.

Hai mươi vạn thánh thạch kiếm lời một trăm vạn, cũng được hoạt động một chút gân cốt, rất tốt.

“Chấn Uyên Vân, ngươi còn do dự cái gì?”

Lúc này một tiếng trách mắng vang lên.

Huyết Phương Đông nhìn về phía một bên khác.

Chấn Uyên Vân đứng dậy, trên mặt có vẻ bất đắc dĩ.

“Chưa đến lúc…”, “Tí nữa sẽ đến!”

Huyết Phương Đông khẽ nói: “Hôm nay nhất định phải giết Nguyên gia, hai nhà chúng ta phân chia Nguyên gia!”

Nghe thấy lời này, Nguyên Mậu Phong biến sắc.

Chấn Thiên các và Huyết Linh cung lại có mục đích như thế.

Chia cắt Nguyên gia bọn họ! Ông ta vốn cho rằng ám sát Nguyên Thanh Hạm chỉ là hai nhà muốn làm suy yếu nhân tài mới nổi của Nguyên gia bọn họ, thật sự không nghĩ đến hai nhà lại muốn hủy diệt Nguyên gia.

Nguyên Mậu Phong vô cùng giận dữ.

“Âm mưu thật lớn, hủy diệt Nguyên gia chúng ta ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK