Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hơn nữa, chuyện mà Tần Ninh không quan tâm, thì hắn sẽ không có ý định tranh đấu, đứng lên cũng chậm rãi, không vội không nóng.

Còn chuyện mà Tần Ninh để ý…thì nhất định phải ra tay trực tiếp.

Đối mặt với Thiên Hạc lâu, thánh địa Hiên Viên, Thương Long điện, đối mặt với mối hoạ tiềm ẩn là Ma tộc, Tần Ninh có từ từ mưu tính, sau đó bắt giữ cả đám, chẳng cần phải cứng rắn giải quyết vấn đề như thế này.

Nhưng mà Tần Ninh không làm thế! Trực tiếp ra tay, mọi người tập trung một chỗ, giải quyết phiền phức cũng dễ dàng hơn.

Đây là sư tôn! Vô địch! Giờ phút này, Thạch Cảm Đương nhìn xung quanh.

Tuy hắn ta không biết sư tôn xác định ma tộc như thế nào.

Nhưng mà hiện tại, sư tôn làm như vậy hắn ta vô cùng hưng phấn.

Ở bên cạnh, Vân Sương Nhi nhìn biểu cảm của Thạch Cảm Đương, sắc mặt trở nên quái dị.

Nói Thạch Cảm Đương là chó săn của Tần Ninh, cô ấy cảm thấy không phải là nói quá chút nào.

Trước mắt, giống như người đang lấy cảnh giới Địa Thánh tam phách đối đầu với Hiên Viên Thanh Sương cảnh giới Địa Thánh thất phách không phải là Tần Ninh mà là Thạch Cảm Đương.

Người này sùng bái Tần Ninh một cách cuồng nhiệt, đã tới mức không có thuốc nào có thể cứu chữa được rồi.

Lúc này, tính huống có chút ngoài tầm kiểm soát.

Không chỉ là Hiên Viên Thanh Sương phẫn nộ.

Hai người liên quan là Khâu Học Nghị và Thương Long Chấn cũng đều phẫn nộ.

Không vì điều gì khác! Tần Ninh khiêu khích như thế không giận mới là lạ.

Người này, là đang nhắm vào bọn họ! Không nói đến việc bên trong tông môn có gian tế Ma tộc lẻn vào hay không.

Cho dù thực sự tồn tại, nhưng Tần Ninh trực tiếp công khai nói ra như thế, giống như là tát cho mỗi người bọn họ một cái bạt tai.

Đúng vậy, mỗi người! Nếu như đến mức này còn có thể nhẫn nhịn thì bọn họ là rùa đen rụt đầu là được rồi.

Khâu Học Nghị lạnh lùng nhìn sơn chủ Dương Nhất.

“Dương Nhất, đây cũng là ý của Đại Nhật Sơn các ngươi?”

Lúc này, sơn chủ Dương Nhất cũng cảm thấy mơ hồ.

Ông ta nên nói như thế nào?

Ông ta có thế nói như thế nào?

Đệ tử Đại Nhật Sơn, ngang nhiên khiêu khích tam đại tông môn.

Hơn nữa, tại sao lại trùng hợp như vậy, bên trong tam đại tông môn có Ma tộc ẩn nấp, nhưng bên trong Đại Nhật Sơn, một người cũng không có?

Chính bản thân ông ta còn không thể nào tin được! Thế nhưng Tần Ninh không nói đến Đại Nhật Sơn, như vậy nghĩa là Tần Ninh nhận định là…không có?

Giờ phút này, Thương Long Chấn phóng ra khí thế, khí tức của cường giả Địa Thánh thất phách lập tức hiện ra, sát khí đùng đùng.

“Nhóc con, ăn nói lung tung, Dương Nhất, ngươi mặc kệ thì chúng ta quản!”

Lúc này, ba vị Địa Thánh đứng đầu đều nổi lên ý định giết Tần Ninh.

Lúc này, Tần Ninh tựa như lấy sức của một người mà khiêu chiến tôn nghiêm của tam đại tông môn.

Ở trong mắt mọi người, đây là muốn tìm chết.

Ba phương thế lực hùng bá vùng đất Thanh Châu, có người nào là dễ chọc đâu?

Tần Ninh như vậy, đơn giản là tìm đường chết.

Lúc này, sơn chủ Dương Nhất không biết nên nói cái gì.

Bốn phía sơn cốc yên tĩnh lạ thường.

Ai dám xen vào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK