Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phệ Thiên Giảo nhìn ra ngoài sơn cốc, ánh mắt mê man.

"Bia đầu chó? Ấn đầu chó? Là cái gì nhỉ..."

Lỗ tai Phệ Thiên Giảo lay động, hé miệng, tự nhủ: "Năm đó chủ nhân nói với ta có ba tiêu chí nhận mặt, là gì nhỉ?"

"Chẳng lẽ tên kia, thật sự là chủ nhân ư?"

"Ta rõ ràng nhớ kỹ, sao giờ lại quên nhỉ… ta ném đi đâu mất rồi?"

Nói rồi, Phệ Thiên Giảo dùng hai vuốt cào xuống đất, không bao lâu, đào ra một cái hố, đặt mông nằm trong hố, ánh mắt mê hoặc nói: "Đến cùng là ấn ký gì nhỉ, ta không nghĩ ra, làm sao để chứng minh nhỉ? Ta làm sao biết ai là chủ nhân bây giờ!"

Phệ Thiên Giảo lẩm bẩm được một lúc thì buồn ngủ, cuối cùng mắt chó hoàn toàn nhắm lại, tiếng hít thở vang lên, quanh quẩn khắp sơn cốc.

Suy nghĩ quá mệt mỏi, ngủ vẫn sảng khoái hơn!

Vào giờ phút này, ở bên ngoài sơn cốc, Tần Ninh ngơ ngác tại chỗ, không quan tâm đám Giản Bác đang phàn nàn cái gì.

Nếu Nhị Cẩu Tử mà quên thật ...

Thì xui xẻo quá rồi!

Làm sao để chứng minh hắn chính là Ngự Thiên Thánh Tôn đây?

Nếu là những người khác hay thánh thú khác thì có lẽ sẽ không quên.

Nhưng với trí nhớ và tính cách của tên đần kia… thì đúng là có khả năng quên thật!

Giờ khắc này, Tần Ninh thật sự cạn lời.

Tần Ninh nhìn sơn cốc rồi quay người rời đi.

Hiện tại vẫn chưa có cách gì, chỉ có thể chờ Ôn Hiến Chi trở về rồi tính tiếp.

Giản Bác, Tấn Triết và Nhan Như Họa còn đang tranh cãi, lúc này thấy Tần Ninh rời đi thì cũng ngừng lại.

"Tổ sư thúc tức giận à?"

"Không thể nào".

"Đều tại các ngươi cả, tổ sư thúc quê độ trước mặt chúng ta mà các ngươi còn nhao nhao cãi nhau!"

Giản Bác quát lớn.

Tấn Triết cùng Nhan Như Họa lại khinh bỉ nhìn Giản Bác.

Vừa rồi người nói nhiều nhất chính là ngươi đấy chứ?

Tần Ninh quay ra trước núi, ở lại tông chủ phong.

Sau đó mấy ngày thời gian, Thánh Thú tông vẫn hoạt động như ngày thường.

Đối với Giản Bác, Tấn Triết cùng Nhan Như Họa, Thánh Thú tông lúc đầu chả có mấy mống.

Hiện tại lên đến mấy ngàn người, quét dọn tông môn, tự mình tu hành, chỉ cần không quấy rầy đến bọn họ là được.

Lúc nào chán quá thì còn có thể nhìn những này đệ tử tu hành cho giết thời gian.

Còn nữa, thêm một ít chân chạy đệ tử thì cũng dễ chịu.

Bình thường Tần Ninh ở lại cung điện trên tông chủ phong, cực ít ra mặt.

Mà ba người Giản Bác đã nhận hắn là tổ sư thúc, cũng không dám đi quấy rầy.

Ba người Nguyệt Phần Nhân, Thiên Phong Quần, La Kình nếu không có chuyện gì thì cũng không dám quấy rầy Tần Ninh.

Nửa tháng trôi qua, Tần Ninh đều ở lại trong tông chủ phong.

Mà thẳng đến cái này một ngày, Tần Ninh đi ra khỏi sơn phong.

Giản Bác, Tấn Triết và Nhan Như Họa nhận được tin tức thì lập tức chạy như bay tới.

"Tần tổ sư thúc, người muốn đi đâu ạ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK